Chu Hiểu Hiểu và Hoàng Thanh đều như mất đi lý trí, hai người như phát điên bắt đầu lao vào nhau tranh chấp chửi bậy, âm thanh hai người phát ra phải nói là có lực xuyên thấu không hề nhỏ.
Trần Ngưỡng đang định mang thiếu niên tiến vào trong hang động nhìn một chút, đợi đi ra rồi hỏi Chu Hiểu Hiểu và Hoàng Thanh tỉ mỉ lại mọi chuyện, xem có thể phát hiện ra chuyện gì hay không, sau lưng của anh bất thình lình truyền đến hai tiếng vang trầm đục, một trước một sau, cơ hồ là cùng nhau xuất hiện trong vòng hai đến ba giây.
Tiếp theo là tiếng kêu sợ hãi của Triệu Nguyên.
Sau đó nữa là tiếng vang của vật nặng rơi xuống, mùi máu tươi nồng nặc.
Trần Ngưỡng nhanh chóng quay người lại, nhìn thấy một khắc trước hai người còn đang nổi điên nói đối phương mới là kẻ nói dối đã ngã trên mặt đất, động mạch chủ ở cổ đang phun ra một lượng lớn máu đỏ tươi.
Hình ảnh của em gái lúc chết bỗng nhiên xuất hiện trong đầu.
Hô hấp của Trần Ngưỡng trong nháy mắt bị đình chỉ, thân thể hơi lay động.
Một cái gậy chống nạn chống ở sau lưng anh đề phòng anh ngã về phía sau.
Thiết phiến trong tay của Lâm Nguyệt không ngừng rỉ máu chảy xuống, có một phần nhỏ là máu từ lòng bàn tay bị đâm thủng của cô ta, phần nhiều hơn là máu ở trên cổ của Chu Hiểu Hiểu và Hoàng Thanh.
Triệu Nguyên không hề được báo trước thấy được hiện trường gϊếŧ người, cả người run thành cái sàng: "Cô,cô gϊếŧ bọn họ!"
Lâm Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phan-so-019/274537/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.