Bay qua các khu nhà thưa thớt, Nobita không thể không cảm khái: 
“Hành tinh này đã nhỏ, người các cậu lại còn ít nữa a, chả bù cho trái đất chúng tớ, đất chật người đông, tấc đất tấc vàng.” 
Raper nhìn về xung quanh thưa thớt dân cư thở dài giải thích: 
“Trước kia chúng tớ sống ở hành tinh khác kìa, nó còn nhỏ hơn cả Kuzakuza nữa, nhưng bọn hành tinh đen đã xuất hiện và chiếm đoạt nó, chúng tớ mới đành chạy nạn đến đây, may sao bố tớ đã tìm ra nơi này để chúng tớ có cơ may sống sót.” 
Đang nói chuyện thì bỗng Sami-chan la toáng lên: 
“Nguy rồi! Bọn hành tinh đen đến, mọi người nhanh trốn đi!” 
Phản xạ lại, cả bốn người cùng khom lưng núp sâu mấy tảng đá núi nhìn về phương xa. 
“Là phi thuyền của bọn hành tinh đen, không ngờ chúng mò đến tận đây…” 
Raper nhíu chặt lông mày nhìn phía chiếc phi thuyền bọn hành tinh đen mà nói. 
Krim-chan lo lắng hỏi: 
“Tại sao bọn chúng lại tìm đến nơi đây nữa?” 
“Chắc là chúng đến đây hòng khai thác chiếm đoạt mỏ đá quý li tâm của hành tinh này đấy!” 
Raper lông mày vẫn không thả ra, suy đoán mà nói. 
“Người dân của các cậu có hiền lành quá mức không đấy? Để chúng lộng hành vậy? Đất nước nơi Trái Đất chúng tớ “dù có phải hi sinh tất cả cũng quyết không để mất nước, kiên quyết không làm nô lệ” á.” 
Nobita nhìn về chiếc phi thuyền xa xa, liếc sang Raper nói. 
“Anh Nobita xin đừng nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-nobita/2956109/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.