Sáng sớm, không khí thanh tân mát rượi, là một ngày đẹp trời để bắt đầu một chuyến lữ hành. 
Mọi người thu xếp đồ đạc, thu nhỏ con Pisuke cho vào giỏ rồi tất cả cùng đeo chong chóng tre lên đường. 
Nobita vẫn khoác hành trang Pacman mà đeo chong chóng tre, Jaian và Suneo đã cười hắn mấy lần cái tính trẻ con nhưng hắn chả thèm quan tâm. 
Dần dà không ai nhắc đến bộ trang phục kỳ hoa của hắn nữa. 
“Đêm qua cậu mơ thấy gì mà la to thế?” Bay được một đoạn, Suneo quay về Jaian hỏi. 
“Hì hì, tớ mơ thấy mình hóa thành siêu nhân bay lượn như chim.” 
Nhắc đến giấc mơ tối qua Jaian hào hứng nói. 
“Thì cậu cũng đang bay như chim đấy chứ còn gì nữa?” 
Doraemon bất lực tiếp lời. 
Cả bọn bay chừng 6 tiếng đồng hồ thì Doraemon gọi dừng lại, cả đám hạ xuống một cánh rừng nguyên sinh cành lá rậm rạpvới bãi cỏ mượt mà. 
“Ủa, mới bay có 6 tiếng mà đã nghỉ chân sớm thế?” Suneo không hiểu hỏi. 
Thực ra chong chóng tre có thể bay liên tục 8 tiếng mới hết năng lượng. 
“Tớ vẫn có thể sung sức bay thêm vài tiếng nữa mà?” Jaian cũng tiếp lời. 
“Tớ biết các cậu còn sung sức… nhưng phải để chong chóng nghỉ ngơi mới bền lâu được.” 
Doraemon giải thích. 
“Vả lại sáng sớm không ăn gì bây liên tục 6 tiếng các cậu không đói à?” 
Vừa nói đến đó bụng Jaian hợp ý mà kêu một tiếng, Jaian xấu hổ gãi đầu cười xòa một tiếng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-nobita/2956083/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.