“Nếu đi một quãng đường dài như vậy thì phải mất bao lâu a? gia đình chúng ta sẽ lo lắng như thế nào?”
Shizuka lo lắng hỏi.
“Vấn đề đó thì cậu không cần lo đâu, chỉ cần chỉnh thời gian quay lại là vào 5’ sau khi chúng ta đi là chúng ta chỉ vắng mặt có 5’ thôi à.”
Doraemon cười cười giải thích.
Vấn đề về vận dụng bảo bối này thì Doraemon rất rành rõi.
“Có nghĩa là chúng ta có một chuyến du lịch về kỷ Jura mà không lo lắng gì về học hành hay bất kỳ điều gì khác?”
Jaian vẫn cứ thần kinh thô như vậy, vui vẻ nghĩ về sự tích cực, đó có lẽ cũng là điểm tốt hiếm hoi của cậu ta a.
“Chúng ta cùng nhau đi hết quãng đường này nào… Biết đâu sau này nói chuyện với con cái chúng ta lại có thể cảm khái đời bố mẹ chúng đã từng có những chuyến đi xuyên lục địa giữa những con khủng long to lớn, qua những cánh rừng nguyên sinh rậm rạp…”
Nobita vẽ ra một khung cảnh tráng lệ khuyến khích mọi người.
Và coi bộ tác dụng cũng không tệ lắm, ý chí chiến đấu cả bọn bỗng sục sôi lên.
“Ừ! Bọn mình cùng nhau vượt qua những khó khăn này nào!”
Jaian luôn luôn là như vậy năng nổ, dưới “dâm uy” của cậu ta Suneo cho dù vẫn sợ nhưng cũng đành phục nhuyễn.
“Trước hết! vì không có quá nhiều thức ăn dự phòng, hôm nay trước khi trời tối chúng ta cần phải tự kiếm thức ăn cho bữa tối.”
Nobita thấy mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-nobita/2956080/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.