Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 122 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174
Chương sau
Lục cục…lục cục…. Tiếng động phát ra từ ngăn kéo bàn học khiến Nobita hồi hộp, Bỗng ngăn kéo tự động đẩy ra làm ngã cả cái ghế học bài của Nobita, Thế rồi một cái đầu tròn vo màu xanh dương ló ra khỏi ngăn kéo. Doraemon lóe sáng đăng tràng…. Không phải miêu tả quá nhiều chi tiết về Doraemon chắc ai ai cũng tưởng tượng được, Một cái đầu to hơn thân hình, Hai mắt to tròn xoe linh động, Hai bên sáu cái ria mép, Cái miệng lớn có thể nhét được cả cái chậu vào, Tay chân tròn tròn không có ngón. Miêu tả ra thấy thật dị hợm, Cơ mà Nobita thấy bây giờ thì Doraemon đẹp và đáng yêu hơn mọi vị thiên thần. “Chào cậu, mạnh giỏi chứ Nobita-kun? Tớ đến đây với thiện ý, muốn giúp cậu tránh những rủi ro xui xẻo trong cuộc sống.” Nhập hí Nobita tiếp lời: “Nhưng làm sao mà tránh được chứ?” “Đơn giản lắm, khi nào cậu gặp nguy tớ sẽ báo trước cho cậu tránh.” Doraemon cười trả lời, bỗng cậu ta thấy bên cạnh một đĩa bánh hỏi. “Cái gì đây?” “Bánh nếp đấy, cậu muốn ăn thì cứ tự nhiên.” Nghe Nobita nói vậy Doraemon khai tâm ăn, Không được mấy giây đã “sạch như chùi ( chùi đồng nghĩa với lau, rửa, là tiếng địa phương)”. Chén hết bánh Doraemon tự nhiên như ruồi cáo từ: “Cám ơn nhé, bây giờ tớ phải đi.” Nhìn tình huống có tính hí kịch một màn làm Nobita suýt thì bật cười, May sao nín được. Nếu không sai lầm thì lần này Doraemon đến trước mở đường cho chắt của Nobita là Nobito đến, Cơ mà vì đãng trí nên Doraemon quên mất tiêu nhiệm vụ. Không quá lâu quả nhiên lại tiếng lọc cọc phát ra, Rồi một chú bé giống Nobita đến 9 phần tương tự đi ra. Nhìn cái này Nobita không thiếu nhả rãnh tác giả Fujiko, Từ thời ông cố cố cố đến thời cháu tằng tổ nhà Nobi đều từ một khuôn mà ra, Lười tạo nhân vật đến thế thì chịu a. Không đợi Nobita đi ra từ nhả rãnh của bản thân, Nobito bắt đầu thao thao bất tuyệt… “Chào cụ cố, cụ có khỏe không ạ? Lẽ ra cháu đến đây từ lúc nãy nhưng vì bận quá nên cháu bảo Doraemon đến trước.” “À, cụ thấy con mèo máy ấy thế nào? Dễ thương chứ ạ?” “Thực ra nó vẫn có vài tật xấu, nhưng nói chung rất tốt và hào hiệp.” Không cho Nobita cơ hội xen miệng vào, Nobito phải gọi là súng liên thanh bắn phá không dừng lại được. Không chịu được nữa Nobita chốt định một câu: “Nói nhảm! ý chính!” Uy nghiêm của cụ tổ là có. Nghe Nobita nói, đang thao thao bất tuyệt Nobito nghẹn lại: “A, chả là trrong gia tộc có di chúc cụ Nobita để lại tiên đoán về tương lai, Cụ nói trong tương lai sẽ xuất hiện đồng bạn của cứu thế chủ, Đó là một con mèo mà không có tai, Là máy mà lại đãng trí. Khi đó hãy mang con mèo đấy trở về quá khứ cho cụ, Hòa bình thế giới, vũ trụ đều phụ thuộc cả vào đó.” “Bởi thế nên gia tộc chúng cháu không ngừng tìm kiếm và đã tìm ra Doraemon đúng như những gì cụ dặn, Khi đệ đơn trình cục xuất nhập cảnh thời gian thì đều được bật đèn xanh cả, Thế nên bây giờ cháu ở đây với Doraemon a.” Nghe hết cả một đoạn lí do dài dằng dặc đầu Nobita xuất hiện đầy sọc đen. “Thế quái nào mình của tương lai để lại di chúc lại đầy tính chất thần côn thế này? Cứu thế chủ là cái quái gì? Hắn cũng không phải Jesu, hắn cũng không định cắt thịt nuôi chim đại bàng như phật tổ a.” “Cái gì mà hòa bình thế giới và vũ trụ a, Toàn là động tác võ thuật, Hắn mới không tin hắn của tương lai vĩ đại như vậy đấy.” Biết được khác với nguyên tác ở điểm nào Nobita biểu hiện, Mình cứ nhận an bài là được rồi, Suy nghĩ nhiều chi cho mệt óc. “Vậy là cậu mèo máy lúc nãy là Doraemon đến đây để làm bạn với tớ đúng không?” Nobita nghắt lời, Song song với đó cái ngăn bàn lại được kéo ra và Doraemon chui đầu ra: “Đúng vậy, từ nay về sau mong được giúp đỡ.” Vừa nói Doraemon vừa cúi sâu tỏ thái độ thân thiện. “Ừ, về sau mong được giúp đỡ nhiều hơn.” Nobita cũng cười cười đáp lại bằng một động tác cúi chào lễ nghi tiêu chuẩn. “Mà cho mình hỏi sau này người mình lấy là ai?” Nobita cũng tò mò a, Tuy bản thân đến thay đổi lịch sử là chắc chắn, Nhưng cứ nghĩ đến vợ tương lai có thể là Jaiko thì Nobita lại cảm thấy sau lưng lạnh sưu sưu. “Cái này a…” Nobito làm khó, ngập ngừng… “Cụ tổ có dặn dò con cháu là không được nhắc đến tương lai khi trưởng thành của cụ cho cụ khi còn nhỏ, Cháu xin lỗi…” Nobita nghe đến đây có cảm giác nhìn đến mình tương lai cười một nụ cười tràn đầy âm hiểm nhìn về phía bản thân, Đến về chính bản thân thật sâu thật sâu ác ý. “Thôi, không nói nữa cũng sắp đến mốc 30’ rồi đấy nhỉ?” Bỗng Doraemon nói một câu không đâu, Nobita đang ngạc nhiên không biết ý của cậu ta là gì thhì bỗng nghe thấy tiếng nói từ ngoài đường của Shizuka: “Nobita-kun….” “Gì đấy Shizuka-chan?” “Quả cầu của tớ….” Nhìn quả cầu đang bị vướng trên mái nhà Nobita biết sẽ sắp phải phát sinh cái g. Nhưng mà con gái ( quan trọng là gái đẹp, chứ gái xấu thì đừng hòng) đã nhờ vả thì làm một người đàn ông không được nói “Không thể” a. Đi nhẹ nhàng trên mái ngói, Nobita cẩn thận cầm lên quả cầu rồi cẩn thận quay trở lại cửa sổ. Cơ mà nếu vạn sự không lạ kì thì ai bảo là bất ngờ, Miếng ngói đang yên đang lành bỗng sụt một tiếng lỏng lẻo ra. Không huyền niệm gì Nobita được thưởng thức một định luật vật lí thép về lực vạn vật hấp dẫn, ừ, nếu vật thí nghiệm định luật không phải là bản thân thhì càng tuyệt. liếc thấy cái cành cây chìa ra, Nobita nhanh chóng vươn tay, bắt lấy, lợi dụng độ dẻo của thân, cành cây tá lực rồi an toàn tiếp đất. Đúng là “suýt” chết a. Từ chối chơi chung với hai cô gái, Mà trong mắt Nobita thực ra chỉ có một thôi, Một đứa còn lại không đáng một xu, gọi cô gái là sỉ nhục cái tiếng thiêng liêng ấy. Nobita trở lại nhà vào nhà tắm thay cái tất chân bởi vì đi trần ngoài đường mà như một chiếc giẻ nùi. Đang loay hoay chân co chân duỗi tháo tất bỗng Nobita vô tình đạp phải cục xà bông và… Ùm…hét sót.. Vừa thay đồ khô Nobita vừa ngẫm: “Sự xui xẻo của mình không phải là càng ngày càng giảm rồi sao? Thế nào Doraemon vừa đến là xui xẻo lại liên tiếp xuất hiện? Doraemon tóm lại là thần may mắn hay là thần xui xẻo a?” Vấn đề này rất đáng để suy nghĩ a.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 122 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174
Chương sau