Edit+beta: LQNN203
Họ kết hôn mà không có nhẫn.
Sau đó cả hai đều không mua, cũng không đeo.
Khi đó Đường Miểu có tâm tư. Cô dự định ly hôn với Hạ Khiếu sau cuộc ngả bài với Kha Di và Kỷ Tuấn Lâm. Vì vậy cô chưa bao giờ nghĩ đến việc kể cho ai khác nghe về khoảng thời gian họ bên nhau. Bao gồm Dữu Nhã Nhã, đám Tề Viễn cũng không biết.
Ở một mức độ nhất định, việc đeo nhẫn có thể được coi là thể hiện thân phận. Có nghĩa là bạn có người yêu hoặc đã kết hôn. Cho nên Đường Miểu chưa bao giờ nhắc đến chuyện nhẫn.
Đường Miểu không nhắc tới, Hạ Khiếu cũng không nói gì. Hai người họ sống trong một cuộc hôn nhân như lâu đài trên không. Lâu đài trên không sụp đổ, bọn họ xây dựng lại nền móng, giờ đây bọn họ sống cuộc sống mà cô hằng mong ước.
Có người yêu, có hôn nhân, có gia đình, cũng có minh chứng cô có tất cả, chiếc nhẫn trên tay cô.
Chiếc nhẫn được đeo vào ngón tay cô, rất nhanh, hơi nóng của cơ thể cô đã truyền vào chiếc nhẫn, hơi lạnh của chiếc nhẫn tiêu tan, chiếc nhẫn dường như hòa nhập vào ngón tay và người cô.
Đường Miểu giơ ngón tay lên nhìn viên đá trên chiếc nhẫn. Viên đá quý có màu xanh da trời và đục, bên trong có hình mắt mèo màu trắng, dưới ánh sáng lung linh, rất đẹp và dịu dàng. Có vẻ giống cô, bên ngoài điềm tĩnh, bên trong được bao bọc bởi ánh sáng.
Đường Miểu rất thích. Cô chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-nhien/3541973/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.