Dẫn khí nhập thể dễ dàng nhất là vào giờ tý lúc linh khí ôn hòa nhất, cho nên bố trí cấm chế xong, Mạc Thiên Liêu liền ngồi trước bàn, cầm lấy sổ sách nhìn.
Mèo nhỏ trong lòng tỉnh ngủ, từ vạt áo lộ ra cái đầu tuyết trắng, nhập nhèm nhìn thoáng qua những thứ ở trên bàn, há miệng ngáp một cái.
Mạc Thiên Liêu cúi đầu, định hôn một cái, thế nhưng chỗ vạt áo mở có hơi thấp, với không tới, đành phải từ bỏ:“Móng Nhỏ tỉnh rồi hả, có đói bụng không?”
Mèo nhỏ cào lấy áo, tạch tạch hai bước nhảy lên đến trên vai hắn, cúi đầu ngó sổ sách trong tay Mạc Thiên Liêu.
“ Tục vụ trong Ốc Thanh Động thật sự rối loạn.” Mạc Thiên Liêu nghiêng đầu dùng lỗ tai cọ cọ mèo nhỏ.
Mèo nhỏ nâng chân sau lên đá đá lỗ tai, rối loạn chỗ nào, sao bổn tọa không thấy?
Mạc Thiên Liêu cũng không trông cậy cục bông nhỏ kia sẽ trả lời cái gì, bắt đầu đọc sổ sách nhanh như gió. Vài đệ tử đời thứ hai cho rằng mang đến nhiều sổ sách như vậy sẽ khiến hắn luống cuống tay chân, nhưng đối với Mạc Thiên Liêu có Thần hồn được Hóa Thần mà nói, không đáng kể chút nào.
Thần hồn luyện tới Hóa Thần, một ngày đọc vạn quyển, ngó qua không bao giờ quên.
Không đến một canh giờ, Mạc Thiên Liêu đã nhìn hết chồng sách chất đầy bàn.
Tổng thể mà nói, cũng không hẳn lộn xộn lắm, ít nhất ai làm cái gì vẫn tương đối rõ ràng, chẳng qua, phân công cũng không thỏa đáng lắm, rất nhiều giai đoạn mạp mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-moc-cao-hoai-khong-het/36285/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.