Huyền Giám luyện thành, thời gian núi Thái Huyền đóng kín cũng càng ngày càng gần, không có nhiều thời gian để trì hoãn, mọi người quyết định lập tức đi núi Thái Huyền.
Mạc Thiên Liêu đứng dậy, bỗng nhiên trước mắt tối đen, bịch một tiếng ngã quỵ xuống đất.
May mắn Thanh Đồng phản ứng mau, vội ôm chặt hắn:“Mạc Thiên Liêu!”
Minh Yên tiến lên nhìn nhìn:“Không sao hết, chỉ là chân nguyên tiêu hao quá độ, ngủ một giấc sẽ ổn.” Mộc trung hỏa là dùng lực chân nguyên từ bản thân Mạc Thiên Liêu làm nhiên liệu, liên tục đốt chín ngày chín đêm, chân nguyên hắn đã cạn kiệt nghiêm trọng. May mà thân thể hắn là thần mộc, uống chút nước suối ngủ một giấc là có thể khôi phục, nếu là tu sĩ khác, đoán chừng nguyên khí đại thương cần phải tu dưỡng nửa năm một năm.
Trên lưng đại Thanh Long chở Mạc Thiên Liêu đang hôn mê bất tỉnh cùng mèo nhỏ trở lại ma cung Minh Yên, dặn dò Thanh Đồng chăm sóc tốt cho Mạc Thiên Liêu, sau đó liền quay đầu đi Ốc Vân Tông.
Thanh Đồng ngồi ở bên giường nhìn Mạc Thiên Liêu im lặng ngủ, không hiểu lắm lời sư tôn nói “Chăm sóc cho tốt” là làm như thế nào. Từ lúc biết Mạc Thiên Liêu, thì người này vẫn chăm sóc y, nuôi y thành một con mèo đến đường cũng lười đi, nhớ lại lúc trước y không thoải mái Mạc Thiên Liêu là làm như thế nào ……
Mạc Thiên Liêu sẽ hôn y lúc y đau đầu, sau đó đợi y không đau nữa thì ôm y ngủ.
Vì thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-moc-cao-hoai-khong-het/3078368/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.