Người bên trong khốn trận không nhìn thấy tình hình ngoài trận, nhưng có thể nghe được thanh âm.
Lưu Mang chân nhân vốn dĩ đánh không lại Thanh Đồng, chỉ vì nơi này là vùng đất huyết sát, yêu thú sẽ chịu ảnh hưởng, giống như linh sủng của gã vậy, phản ứng chậm chạp, thế cho nên bị giết chết. Gã chính là ỷ vào điểm này mới dám bắt giữ Thanh Đồng, ai ngờ đâu ở trong này gặp được Thí Địa
Nếu Thí Địa đồng ý đứng về phía gã, vậy ít nhất có chín thành phần thắng, nhưng nếu Thí Địa không cùng nhóm với gã vậy liền phiền toái.
“Tôn giả, nếu……” Lưu Mang còn muốn nói cái gì, Thí Địa đã ra tay.
Thái Cực liệt chùy bỗng nhiên biến lớn nghênh diện mà đến, trực tiếp đập xuống đầu Lưu Mang, Lưu Mang chân nhân vội vàng cầm linh khí ra ngăn cản.
Đại sư tử chở Thanh Đồng lùi ra xa xa đứng, một chút cũng không hề có ý lên giúp đỡ.
“Ngươi không đi giúp hắn?” Thanh Đồng nắm nắm lông trên cổ đại sư tử.
“Nếu như gã ngay cả Lưu Mang cũng đánh không lại, còn cần gã làm gì chứ!” Đại sư tử vẫy vẫy cái đuôi, rống lên vài tiếng. May mà Thí Địa nghe không hiểu thú ngữ này, nếu là nói tiếng người, phỏng chừng sẽ trực tiếp ném lại đây một búa.
Luận thực lực cá nhân mà nói, Thí Địa trong vài ma tôn cũng là cường giả, đối phó Lưu Mang một chân không nói chơi.
“Sư muội, mau tới hỗ trợ!” Đại chùy cùng rìu liên tiếp đại chiêu, cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-moc-cao-hoai-khong-het/3078359/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.