Người tới chính là Mặc Hùng ra ngoài truyền bá tin tức, bởi vì có phi kiếm Mạc Thiên Liêu cho, tốc độ rất nhanh, hắn liền thuận đường trở về tông môn một chuyến báo bình an.
“Gấu –” Sói con trong lòng hưng phấn mà nhìn trái nhìn phải, bên ngoài vẫn là bộ dáng đầy mặt nghiêm túc.
Trong đại điện, Mạc Thiên Liêu đang kiểm tra thân thể cho mèo.
“Cô ta có mò đến em hay không? Bên trong móng tay ả độc phụ kia có độc.” Mạc Thiên Liêu nửa thật nửa giả nói, một đôi tay sờ tới sờ lui ở trên người Thanh Đồng.
“Không có!” Thanh Đồng đánh móng vuốt không thành thật kia ra, né qua bên cạnh.
“Ta không tin, cho ta xem.” Mạc Thiên Liêu nói liền thò tay vào trong tà áo trắng tuyến kia.
“A……” Thanh Đồng bị chọc giận, vươn năm đầu ngón tay ra.
“Á!” Một tiếng hét thảm chấn động chim chóc trên mái hiên.
Trong ma cung Đoán Thiên không thể phi hành, nhưng vẫn phải có chim bay, đều là chim nhỏ có chút ngốc ngốc, bay không ra khỏi kết giới đại trận hộ sơn, dùng để mèo nhỏ chơi trò đuổi bắt.
Hổ mập thật vất vả mới rảnh rỗi được chút, nằm sấp nghỉ ngơi trên bậc thang ngoài đại điện, nghe được tiếng kêu thảm thiết, mắt cũng chả thèm mở, dùng móng vuốt ôm đầu ngủ tiếp. Bởi vì hắn có lệnh bài thông qua tất cả trận pháp, bọn hạ nhân có cái gì không hiểu đều tìm đến hắn, cố tình hắn còn xem qua sổ sách năm rồi. Đến sau kỳ kim đan, luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-moc-cao-hoai-khong-het/3078324/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.