Mới vừa rồi Thanh Đồng đột nhiên nhào lại đây, Mạc Thiên Liêu sợ tới mức ruột gan muốn nứt ra, dưới tình thế cấp bách ném Thái Thủy lên, cũng không quản hữu dụng hay không, không nghĩ tới, thứ này lại có thể chống đỡ lôi kiếp!
Thế gian này, đến nay còn chưa có xuất hiện pháp khí có thể giúp tu sĩ né tránh lôi kiếp, cùng lắm là tựa như vòng tay chứa đồ lúc trước vậy, tự bản thân có thể kháng lôi kiếp, lại không thể bảo hộ tu sĩ tránh lôi kiếp. Nếu để Mạc Thiên Liêu trước tiên chuẩn bị, cũng chỉ là luyện chế chút trận pháp hay vật dẫn lôi, thoáng ngăn cản một hai mà thôi.
Sống sót sau tai nạn, nhìn Thái Thủy trên đỉnh đầu kêu la hoảng loạn, Mạc Thiên Liêu đột nhiên cười ra tiếng. Thần khí, thần khí, lúc trước hắn chỉ cảm thấy, thứ này trừ hiểu biết nhiều ra, thì còn không bằng một tiên khí có lực sát thương lớn, nay lại bỗng nhiên hiểu rõ, sở dĩ thần khí từ xưa đến nay đều bị các tu sĩ đuổi như đuổi vịt, nguyên nhân chân chính là, nó có thể kháng lôi kiếp!
Chín chín thiên kiếp, dưới thiên lôi bổ xuống thân thể có thể thoát thai hoán cốt đồng thời, cũng mang theo nguy hiểm lớn lao, có thể nói là cửu tử nhất sinh, mà có thần khí, khi một đạo thiên lôi cuối cùng giáng xuống chỉ cần ném thần khí ra, phi thăng căn bản không thành vấn đề!
Mạc Thiên Liêu nháy mắt mấy cái, cúi đầu nhìn Thanh Đồng trong lòng, bởi vì ôm thật chặt, hai chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-moc-cao-hoai-khong-het/3078310/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.