Máu tươi ba thước, Thái Thủy chặt xong nháy mắt liền tự giác biến thành móc câu móc lấy cánh tay đang rơi xuống, vui vẻ bay trở về bên cạnh chủ nhân. Mạc Thiên Liêu một tay ôm Thanh Đồng, một tay cầm bảo hộ cổ tay trên cánh tay bị cụt kia. Đôi mắt nổi lên sương máu.
Đinh Tử Ngọc phần cánh tay bị cắt lớn tiếng kêu thảm thiết.
“Thằng nhóc, trả tay lại cho ta!” Đinh Hộ nhào lại muốn cướp cánh tay này.
Người không giống với yêu thú, gãy chi không thể tái sinh, muốn chữa trị, cần phải lấy lại cánh tay bị đứt, dùng kỳ dược có khả năng dưỡng thịt nối xương lại thì mới được.
Mạc Thiên Liêu cười lạnh, lòng bàn tay dấy lên ngọn lửa.
Đinh Tử Ngọc là tu sĩ nguyên anh, mỗi một nơi trên thân thể đều được linh khí đúc cực kỳ kiên cố, lửa bình thường, cho dù là linh lực hệ hỏa ngưng tụ, nhất thời nửa khắc cũng không thiêu được. Ai ngờ, lúc Đinh Hộ bổ nhào tới trước mặt Mạc Thiên Liêu thời điểm, tay kia đã hóa thành tro tàn.
“Mộc trung hỏa!” Đinh Hộ mở to hai mắt nhìn, ngọn lửa kia xen lẫn sắc xanh, làm luyện khí sư, lão liếc nhìn đã nhận ra được.
Mạc Thiên Liêu đột nhiên chống lại hai mắt Đinh Hộ, thần hồn nổi giận giống như mãnh thú xuất lồng, không muốn mạng đánh về phía lão.
“A –” Đinh Hộ bất ngờ không kịp phòng, bị thần hồn mạnh mẽ kia đánh thốc, lập tức dùng thần hồn mình đỡ lấy, lại đột nhiên cảm giác được một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-moc-cao-hoai-khong-het/3078264/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.