Thần Nam mặc dù tại đế đô đã gây ra một trường đại họa, nhưng hắn không có một chút gì sợ hãi, có tiểu bảo chủ thiên chi ngọc diệp trong tay, hắn không lo lắng về việc đám người theo sau đó sẽ làm càn.
Hắn chỉ cố kị duy nhất một người là Huyền tổ hoàng đế , cái lão yêu quái đã trên một trăm bảy mươi tuổi đó. Lão yêu quái một thân tu vi cao thâm mạc trắc đầy khủng bố, khiến hắn vô cùng húy kị.
Tiểu bảo chủ bị Thần Nam kẹp ngang hông, trong lòng không ngừng phẫn nộ, nhưng huyệt đạo bị phong bế, cô chỉ có thể không ngừng nguyền rủa hắn.
"Cái tên bại hoại đáng chết ngươi nếu không mau bỏ ta xuống, ta sẽ cắn lưỡi tự tận."
"Cứ việc, ngươi chết sớm chừng nào, thế giới này càng thanh tịnh sớm chừng đó."
"bại hoại xấu xa,tên bại hoại chết tiệt ngươi dám đối xử với ta như thế này, ta nếu như cắn lưỡi tự vận, ngươi chết không có đất chôn, mỗi thời mỗi khắc sẽ có người không ngừng truy sát ngươi."
"Người tốt thường đoản mệnh, kẻ ác thường sống lâu, nếu Tiểu ác ma ngươi có thể xuống địa ngục đoàn tựu với ác ma tỷ muội, điều đó quả thật đúng là kì tích."
"Ngươi..."
"Ta làm sao? Ta vẫn là mong ngươi mau chóng tự tận đi, ta thỉnh cầu ngươi đó."
Tiểu bảo chủ nghiến răng nghiến lợi, phẫn hận nói: "Xú tặc, ngươi mà còn khuyến khích ta tự sát, ta suốt đời hận ngươi, sẽ có ngày ta sẽ giết ngươi, mà còn phải dùng những hình phạt khốc liệt độc ác nhất, thiên đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-mo/84210/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.