Lão nhân mặc áo màu xám chỉ chớp mắt đã đến giữa trường đấu, lão nhìn thấy Đọa Lạc Thiên Sứ bị chém đứt đoạn, ánh mắt đầy vẻ đau xót, da mặt co rúm lại.
Thần Nam xem lão như không, không lý gì đến lão, bước nhanh về chỗ Cổ Hi, trên mặt đầy sát ý, Phương Thiên Họa Kích phóng ra quang mang lạnh lẽo, lúc này hắn hệt như một sát thần.
Sắc mặt lão nhân có chút âm trầm, thân hình thoáng lay động một cái, đã đứng chặn ngay trước người Cổ Hi, nói với Thần Nam:
" Người trẻ tuổi không nên sát tử quá nhiều, làm người, tốt nhất là nên biết cúi đầu một chút, nếu không sẽ không sống được lâu đâu."
"Người không phạm ta thì ta không phạm người, người muốn giết ta, ta phải tru diệt!" Thần Nam nhìn thẳng vào mắt lão, lạnh lùng đáp.
Lão nhân áo xám trong mắt dần dần thoáng qua một chút tiếu ý, sắc mặt âm trầm từ từ hòa hoãn trở lại, nói:
"Người trẻ tuổi rất nóng nảy ! Ha Ha ! Cổ Hi xác thật có phần quá đáng, ta thấy sự tình hôm nay đến đây là được rồi, các hạ cũng nên lùi một bước đi ."
Nghe những lời này, sát khí trên mặt Thần Nam dần dần thu liễm lại, hắn sớm đã cảm giác được tu vi của lão nhân rất khó đoán, đây tuyệt đối là một ngũ giai cao thủ, hắn cũng chẳng muốn làm "Anh hùng chết non", hắn thật tình không muốn quyết đấu với cao thủ khi mình vẫn còn đủ chưa lông cánh.
Chỉ bất quá lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-mo/1861747/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.