Chương trước
Chương sau
Ba thần bí tu luyện giả của Tây phương vội vàng cử chưởng chống đỡ, dùng phiến thanh sắc rực rỡ che chắn trên đầu, chu vi ngoài một trượng. Quỳnh Ân Tư ngẩng mặt lên trời cao hét: " Nhất mạch yêu tộc các ngươi bị phong ấn tại Côn Lôn, không được tùy ý bước vào nhân thế nửa bước, chẳng lẽ các ngươi đã quên giao ước xưa rồi sao?" "Hừ" Một tiếng hừ lạnh truyền tới, tựa như kình lôi vang vọng bên tai mỗi người.

"Không được tùy ý không có nghĩa là không thể, thân phận của ba người các ngươi lại càng thần bí, chẳng lẽ muốn chúng ra trước mặt mọi người vạch trần ra sao? E rằng khi đó, các ngươi khó có thể sống sót mà rời khỏi Đông đại lục."

Ba người Tây phương nghe thấy những lời này, sắc mặt thoắt biến đổi. Tạp Mâu Lạp nói: "Xem ra ngươi cũng là người có lai lịch, có lẽ so với chúng ta còn thần bí hơn, nếu quả thật phải lột mặt nạ lẫn nhau, xem ra chúng ta đều không có lợi."

Lúc này Lão yêu quái đã làm cho ba lão quái vật sắc mặt đại biến đổi, bọn họ không hề nghĩ rằng đêm nay có thể xuất hiện nhiều việc ngoài ý muốn như vậy, với tu vi của bọn họ mà nói có thể đã là vô địch nhân gian, nhưng hiện tại lại có vài nhân vật khiến cho bọn họ cảm thấy có chút thần bí đến đau đầu mà tu vi lại càng cực kỳ khủng bố.

Xa xa, Thần Nam vô cùng kinh hoàng, hắn không có cách nào đoán ra lai lịch của ba người tây phương này, nhưng mấy chữ "đông phương Côn Lôn yêu tộc" đó hắn lại nghe rất rõ ràng.

Hắn khẽ lau mồ hôi lạnh, thầm nói: "Đây là mới chính là dạng người chân chính hung ác a, yêu ma thật sự đã đến rồi, e rằng lão quái yêu quái và đám quái vật này đối đầu với nhau đều thua mà không thắng, đó mới là chém giết lớn a!"

Lúc này toàn bộ tu luyện giả lao vào hoàng cung đều đã hưng phấn, lại có chút khẩn trương. lục giai cao thủ trong truyền thuyết thường ngày đâu có thể nhìn thấy. Hiện tại lại xuất hiện yêu tộc, cùng với ba tây phương tu luyện giả thần bí, đây thật đúng là thịnh hội trăm năm khó gặp một lần a!

Trên không truyền tới một tiếng cười lạnh, Côn Lôn yêu tộc đó tựa hồ như không để lời nói của ba người vào trong lòng, hắn lạnh lùng nói: "Hiện tại các người có thể thối lui. Đến từ đâu thì quay về đó, bằng không tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, các ngươi cần phải hiểu rõ."

Ba người Ngải Mĩ Ti nhìn nhau, rồi cùng đồng thời bạo xuất ra một vầng quang mang vô cùng rực rỡ, nhanh chóng chấn lui tam sắc quang mang của ba lão quái vật. Sau đó lại vỗ một chưởng hướng lên trời cao, đánh tan thanh sắc quang huy của Côn Lôn yêu tộc đó. Ba người bọn họ đồng thời nhảy vào trong địa quật.

Ba lão quái vật quay sang nhìn nhau, sau đó cũng cùng nhảy xuống, bọn họ không thể dây dưa thêm nữa, hiện tại đã xông vào mười mấy ngũ giai cao thủ, lại thêm ba tây phương tu luyện giả thần bí. Lúc này mà không xuất thủ, dị bảo ấy sẽ rơi vào tay người khác.

Lão yêu quái nhảy vào trong nháy mắt, giọng nói già nua từ trong địa quật truyền tới: "Thần Nam mau mau tiến lên. Sau nay ta sẽ tặng Hậu Nghệ Cung cho ngươi."

Thần Nam nghe xong câu này, không những không đi qua mà còn nhanh chóng lui ra sau vài bước, hắn đã chuẩn bị rút lui. Nực cười, địa quật đó nhất định là nơi tụ tập của quái vật, tứ giai cao thủ như hắn mà theo vào, quả thực là đi tìm chết.

Nhưng chính tại lúc này, một cỗ áp lực cự đại đã ngăn cản đường lui của hắn, tuyệt thế cao thủ Gia Cát Thừa Phong sắc mặt trịnh trọng nói: "Tiên gia cổ động thường có thể có rất nhiều cấm chế, phải là thần bảo mới có thể phá giải. Chỉ có ngươi mới có thể phá khai được Hậu Nghệ Thần Cung, người khác căn bản không có cách nào làm thay, phiền ngươi đến giúp Sở tiền bối một tay."

Loạn rồi!

Thần Nam thở dài, Gia Cát Thừa Phong đợi bốn vị thuyệt thế cao thủ trấn thủ Cổ Thư Khố đương nhiên là không theo xuống, hiện tại bốn người ngăn cản đường lui của hắn, căn bản không thể chạy thoát.

Gia Cát Thừa Phong ôn hòa nói: "Ngươi không cần phải lo lắng, Sở tiền bối tuyệt không để chuyện ngoài ý muốn phát sinh đối với ngươi. Ngoài ra ta bây giờ truyền cho ngươi một nửa công lực, trong một thời thần, sẽ khiến người vựợt qua tứ giai đại thành cảnh giới."

Nói xong, lão nhanh như thiểm điện bước tới sau lưng Thần Nam, song chưởng đặt lên lưng hắn, Công lực như thủy triều cuồn cuồn không ngừng dũng tiến vào thân thể Thần Nam.

Đây đúng là bị người ta bức bách phải tiến lên a! Thần Nam tuy cảm thấy nội lực trong người rất hùng hồn, nhưng vẫn cười không ra tiếng, hắn kiên trì đi tới chỗ địa quật.

Phía dưới bảo huy trùng thiên, tựa như một bảo tàng cự đại, vài bóng người đang lay động thần tốc. Thần Nam tuy tạm thời công lực đại tiến, nhưng vẫn còn xa mới có thể so sánh được với những cao thủ tuyệt thế này, không dám nhảy luôn xuống, hắn bám vào vách động từ từ đi xuống dưới.

Đi tới phía dưới, Thần Nam không khỏi kinh ngạc. dưới này ánh sáng rực rỡ. Vô số thạch trụ cự đại giống như kình thiên ngọc trụ, chống đỡ một khoảng không gian trống trải mà lại mêng mông, địa để thế giới này trừ trong tới ngoài đều là điện vũ quỳnh thai, giống như là tiên cảnh.

Ngoại trừ cung điện nối thành phiến, còn có vô số tượng được xếp lộn xộn ở phía dưới khoảng không gian này, hơn một nửa đều là những nhân vật thần thoại trong truyền thuyết.

Trên mỗi một vật kiến trúc đều có khảm minh châu, quang mang chính là từ chỗ chúng phát ra.

"Đây rốt cục là có bao nhiêu công trình quy mô như vậy a!" Thần Nam cảm thán.

Mười mấy tuyệt thế cao thủ từ trong dãy cung điện đó không ngừng tiến ra, tìm kiếm kiện dị bảo đó. Ba Tây phương thần bí cao thủ thì bồng bềnh trên không trung, lạnh lùng chăm chú nhìn cung điện phía dưới, mấy đạo thần quang từ hai mặt bọn họ phóng ra, quét qua từng tấc không gian.

Ba lão quái vật lẳng lặng đứng trước dãy cung điện, tịnh không có bất kì động tác nào, thấy Thần nam đã đến, lão yêu quái ngoắc ngoắc tay với hắn, ý bảo hắn bước tới.

Thần Nam tay cầm Hậu Nghệ Cung. Lúc này mặt của cả ba lão nhân đều hiện ra thần sắc ngưng trọng, ba Đông phương thần bí nhân, cùng với sự xuật hiện của Côn Luân yêu tộc khiến cho bọn họ cảm thấy một cỗ áp lực nặng nề, ba người đã bắt đầu liên thủ.

Lý lão quái gầy giơ xương như một xác ướp nói: "Kỳ bảo Đông phương của chúng ta, tuyệt không thể để người Tây phương đoạt lấy, bằng không nếu truyền tới tai tu luyện gới, nhất định sẽ cười chúng ta vô năng."

Hai người kia đều gật đầu, ba lão quái vật lúc này cùng chung kẻ địch.

Mười mấy cao thủ đã trong dãy điện vũ đó tìm kiếm một hồi lâu, nhưng không có thu hoạch gì. Lúc này bọn họ nhìn thấy ba tây phương tu luyện giả đang bồng bềnh trên không trung, và ba lão quái vật đều đã tới địa hạ thế giới, bọn họ tựa hồ như cảm thấy được gì đó, e rằng là bọn họ có được cổ vật, cũng bất quá là làm giá áo cho người khác.

Bảy tám nhân ảnh lùi ra khỏi dãy cung điện đó, khi lướt ngang qua người lão yêu quái thì không hề dừng lại, nhanh chóng bám vào phía trên điạ quật mà đi.

Bất quá còn có tám,chín tuyệt thế cao thủ vẫn không hề bỏ đi, Thần bảo đối với bọn họ có sự dụ hoặc quá lớn. Mấy người này tịnh không hề quên sự tồn tại của các cao thủ, chỉ bất quá bọn họ cho rằng chỉ cần tìm được kiện kì bảo đó, khống chế ở trong tay, thì có thế chống chọi được với cao thủ vô địch.

Ngay tại lúc này, ba Tây phương thần bí cao thủ cùng với ba lão quái vật trên không trung đồng thời có cảm ứng, sáu người nhanh chóng phi thân tới tận cùng của cung điện phía trước. Tại đây một mặt thạch bích cự đại tỏa ra quang mang xa vạn trượng, giống như tận cùng của trời, ngăn chặn không gian phía trước....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.