"Ha ha..." Trong quảng trường vang lên tiếng cười lớn Đào Nhiên. Mặc dù trước ngực bị chém một nhạt sâu tới mức có thế nhìn thấy xương nhưng lão ta vẫn cười rất hào hùng đắc ý. Lão đã tiếp đao thứ bảy của Nghịch Thiên Thất Ma Đao, sinh tử cách nhau một bước, nhưng lão vẫn có thể đứng thẳng dậy.
Sau một hồi rất lâu cười một cách điên cuồng mới dừng lại, Đào Nhiên nói lớn: "Ngươi cho rằng ma công trong người ngươi đủ để chiến thắng ta sao? Hừm, thật ngây thơ!" Lão ta quay người lại nói với đám đông ở bên ngoài: "Kẻ hung đồ này đã tiêu hao toàn bộ năng lượng sinh mệnh, chết là cái chắc, bây giờ ta chém lấy đầu hắn để tế cho những người đã chết!"
Lúc này Thần Nam toàn thân đầy vết máu vẫn đứng hiên ngang trong quảng trường. Khí thế mạnh mẽ vẫn tồn tại nhưng hai mắt hắn đã nhắm lại, toàn thân không có dấu hiệu của sự sống.
"Ca ca..." Một tiếng gọi xé nát tim gan. Tiểu Thần Hi cố gắng giãy giụa thoát ra khỏi Dương Lâm, từ phía xa chạy lại. Đại chiến đã kết thúc. Trên mặt đất lồi lõm, khiến cho cô bé không ngừng vấp ngã, đầu gối trầy xước, bàn tay nhỏ bé xây xát, máu tươi không ngừng chảy ra. Nhưng cô bé không hề có cảm giác đau đớn, cô bé tập tễnh chạy tới bên cạnh Thần Nam, một tay ôm chặt lấy chân Thần Nam, lay lay gào khóc...
"Ca ca, huynh đừng bỏ muội... Ca ca! Huynh mau trở về..." Tiếng khóc bi thảm của cô bé làm những người nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-mo/1861608/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.