"Ầm."
Trong đại hợp cốc rung chuyển, hai ngọn núi cao ngất bật lên, phát ra tiếng ầm ì như sấm, hai ngọn núi cũng tỏa rạng kim mang, chầm chậm bay lên.
Thần Nam và Tử Kim thần long vô cùng chấn kinh, quả thật không tin nổi.
Hơn nữa biểu hiện của Long Bảo Bảo quá kỳ lạ, bình thường nó vẫn thích giả làm thần côn, nhưng trong lúc tình thế không rõ ràng này nó lại có bộ dạng y hệt thần côn. Bất quá lần này không chỉ có vẻ bề ngoài mà tư thế thần thánh của nó khiến tín đồ trung thành nhất của Quang Minh giáo hội cũng kính nể.
Nó đứng nghiêm trang trong quang trụ ở trung ương tế đài, đôi hoàng kim tiểu trảo tử liên tục vẽ hình chữ thập, lẩm bẩm: "Thần dạy, có sớm chiều ắt có phân chia, cần cả muôn vì sao sáng…"
Hai ngọn núi nổi lên, cách mặt đất hơn trăm trượng, dấy lên sóng khí ào ào khiến mọi tảng đá dưới đất trở nên cuồng bạo. Bất quá không thể tạo thành thương tổn với bọn Thần Nam, càng không thể xuyên qua kết giới của cổ lão tế đài ảnh hưởng tới tiểu long.
Hai ngọn núi bay cao dần, gió lốc dưới mặt đất yên tĩnh lại, đại hợp cốc biến mất, duy có tế đài vẫn ở nguyên vị.
Màu sắc hai ngọn núi chuyển từ vàng nhạt sang hoàng kim, hào quang chiếu sáng thiên địa như hai ngọn kim sơn. Sau cùng chúng dừng yên trên không, nhưng thần thánh kim quang càng sáng rọi.
Cùng lúc, quang trụ vàng rực từ tế đài phía dưới đột nhiên bùng lên trên không, như dòng suối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-mo-2/1436821/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.