Chương trước
Chương sau
Cho dù trong thế giới hiện thực, khoảng cách tọa tiêu giữa hai Huyền giới cả vạn dặm, đi qua không gian thông đạo cũng chỉ mất nửa ngày. Hai người và một rồng mất chừng ấy thời gian là đến được cửa vào Đỗ gia Huyền giới.
Đoan Mộc cẩn thận phá một đoạn phong ấn, một vùng ánh sáng mờ mịt soi vào, ông ta ngoái lại nói với Thần Nam: "Đỗ gia Huyền giới chính ở trước mắt, ta phải đi rồi, sau khi trở về, ta sẽ mở ra đường liên kết giữa Càn Thi phái và nơi này, sau đó xóa vết tích của Côn Luân Huyền giới, các ngươi phải cẩn thận."
Lão yêu quái quay người bước đi, Thần Nam nhìn theo bóng dáng của ông ta, nói với theo: "Đa tạ."
Lối vào phát ra ánh sáng mờ ảo, cổ động tối tăm đó được ánh sáng chiếu vào lập tức sáng lên, hiện rõ một sơn cốc, gần đó núi non điệp trùng.
Thần Nam leo lên một đỉnh núi để quan sát, phát giác Đỗ gia Huyền giới quả rất rộng lớn, phong cảnh vô cùng tú lệ, không kém gì Côn Luân Huyền giới, đúng là mảnh đất lành của thế nhân.
"Grào… Long đại gia tới rồi" Tử Kim thần long gầm lên, lập tức làm cho vạn thú trong núi run rẩy, chim muông bay xáo xác.
Lần đầu tiên đặt chân lên vùng đất của đại cừu gia, Thần Nam cũng hơi kích động, hắn đứng trên lưng Tử Kim thần long, nói: "Nơi này không một bóng người, đi nào, chúng ta lên phía trước xem thế nào."
Bay khoảng hai mươi mấy dặm, trước mắt xuất hiện một vùng đất bằng phẳng, cảnh sắc tươi đẹp trăm hoa đua nở, cỏ thơm trải khắp mặt đất.
Thần Nam từ xa nhìn lại, loáng thoáng có bóng người xuất hiện trong tầm mắt, nhà dần hiện, Đỗ gia Huyền giới có quy mô. tương đương một trấn thành khoảng năm sáu vạn dân.
Trời ơi, sau một vạn năm phát triển, nhân khẩu Đỗ gia đã nhiều tới như vậy, Thần Nam chợt thấy chán nản, nếu gia tộc này người nào cũng luyện huyền công, bây giờ hắn thật sự muốn rũ bỏ tất cả mà quay đầu chạy!
Tuy nhiên, hắn nhìn thấy tiều phu chặt củi, ngư dân bắt cá, nông phu làm ruộng, cẩn thận thăm dò, hắn phát hiện những người này căn bản không phả là tu luyện giả mới yên tâm đôi phần.
Lúc đó, tu vi của Tử Kim thần long đã đạt tới ngũ giai đại thành, những thần thông trước kia khôi phục được không ít, có thể tùy ý biến dạng lớn nhỏ rnên hóa thành một con sâu nhỏ xíu leo lên trên đỉnh đầu của Thần Nam, đôi tặc nhãn vẫn láo liên quan sát xung quanh.
Cảnh sắc bên trong Đỗ gia Huyền giới vô cùng đẹp đẽ, ngoại vi của trấn thành vẫn trăm hoa đua nở, cỏ xanh đầy đất, bạch viên nhảy nhót, tiên hạc bay lượn, xứng danh với hai chữ đất lành.
Thần Nam đóng giả là người trong Đỗ gia Huyền giới, trà trộn vào trấn thành, người dân nơi này đời sống sung túc, nhà nào cũng là điện vũ lâu đài, khác nào lạc bước vào cõi thần tiên, chỉ khác là bầu không khí đầy sức sống.
Trong trấn thành, người người đi lại, tiếng buôn bán không ngớt, ngoại trừ kiến trúc và cảnh vật đặc biệt, nơi đây không khác gì một trấn thành với cuộc sống bình dị ở ngoại giới.
Thần Nam đi một vòng quanh trấn thành, vẫn chưa phát hiện ra người biết tu luyện, cuối cùng để nhanh chóng hiểu được tình hình nơi đây, hắn đành dùng hạ sách: thi triển thuật khống hồn dò hỏi một người.
Nơi đây quả thật là Đỗ gia Huyền giới, tuy nhiên, tuyệt đại đa số người không biết cách tu luyện, có thể bước chân vào lĩnh vực tu luyện hay không, được quyết định từ lúc những đứa bé mới chào đời, chúng phải trải qua kiểm tra xem có thiên phận với tu luyện không. Những anh nhi có thiên chất sẽ được chấm, sau này được đưa vào tu luyện trong thánh địa của Đỗ gia.
Thánh địa của Đỗ gia cách nơi đây hơn ba mươi dặm, nghe nói nơ đói có vô số cao thủ, có cả những nhân vật thần tiên, ngay cả những người trong trấn thành này cũng thấy nơi đó vô cùng thần bí.
Thần Nam và con rồng du côn thận trọng đi vào thánh địa, từng dãy núi xanh biếc xuất hiện trong đám tiên vụ mù mịt, quỳnh lâu ngọc vũ xuất hiện trong vùng sông núi, giống như cảnh tượng trong cõi mộng, thật khiến người ta nghi ngờ có phải là vô tình bước vào tiên phủ hay không?
Thần Nam dừng bước cách thánh địa khoảng mười dặm, hắn không hiểu tình hình nên không biết những lão yêu quái ở nơi đây hùng mạnh tới mức độ nào, tiến vào ắt quá mạo hiểm.
Dù sao thì hắn cũng được một người dân trong thành cho biết nơi đây có những nhân vật giống như thần tiên, chắc chắn đó là những nhân vật vô cùng đáng sợ ẩn cư tu luyện tại đây.
"Có nên trực tiếp sử dụng Thiên Ma tả thủ không?" Thần Nam thật sự không muốn suy nghĩ nhiều, toan đánh ngay ra một đòn, diệt sạch cao thủ của Đỗ gia, vĩnh viễn tiêu trừ đại họa.
Chỉ có điều, khi hắn giơ tay lên lại thấy do dự, hắn nghe Vũ Hinh nói, năm nghìn năm trước Đỗ gia từng có Võ thần, mặc dù đã bị nàng tiêu diệt nhưng trời mà biết được năm nghìn năm nay, gia tộc này có xuất hiện một nhân vật nào như thế nữa không?
Đó là sức mạnh cấp thần tiên, nếu quả thật có những nhân vật như vậy, e rằng một đòn Thiên Ma tả thủ khó có tác dụng, chước tối hậu đã mất, nếu Võ thần ra tay hắn chết chắc.
Thần Nam quanh quẩn ở bên ngoài thánh địa của Đỗ gia rất lâu, cuối cùng nghiến răng nói: "Thực hiện kế hoạch thứ hai."
Mục đích cơ bản của chuyến đi tới đây là hiểu tình hình, nếu thuận lợi thì thực hiện kế hoạch thứ nhất, trực tiếp đánh ra một đòn Thiên Ma tả thủ, nhưng dựa vào trực giác, hắn cảm thấy bất an, Huyền giới này dường như ẩn chứa những nguy hiểm khó đoán.
Bây giờ đành tạm rút lui, dẫn tổ sư đời thứ nhất của Càn Thi phái tới đây, để cho vô địch Thi Vương sắp sửa trở thành Thi Thần đại chiến với Đỗ gia.
Tử Kim thần long vốn là thần thú, bẩm sinh có trực giác nhạy bén, nó cũng phát hiện ra tiên sơn ở phía trước có nguy hiểm rất lớn, nhất định không thể tiến lại gần, ngoan ngoãn cùng Thần Nam rút về không gian thông đạo.
Một người một rồng rút lui, ánh sáng của không gian thông đạo ẩn hiện, mỗi đoạn đường điều có đánh kí hiệu khác nhau, hắn nhanh chóng phát hiện ra đường thông đạo này và con đường trước kia không giống nhau. Lão yêu ma quả thật đã nối đường thông đạo của Huyền giới Càn Thi phái và Đỗ gia Huyền giới với nhau.
Hắn và con rồng du côn cũng không mù quáng lao vào Huyền giới của Càn Thi phái mà cẩn thận tìm kiếm, xác định đường không thông đạo bị đóng lại của Côn Luân Huyền giới.
Hắn lấy vật báu quan trọng của Côn Luân ra đào, ánh sáng lóe lên, tọa tiêu được phát giác, hắn dễ dàng phá được hỗn độn môn, bước vào hành cung của Đoan Mộc, lão yêu ma vẫn đang ngồi trước mấy cánh cửa.
Lão thốt lên: "Sao về nhanh thế, xem ra ngươi vẫn còn rất quý tính mệnh của mình."
"Tiền bối, ta chuẩn bị thực hiện kế hoạch thứ hai, lát nữa sẽ dụ tổ sư đời thứ nhất của Càn Thi phái ra khỏi Huyền giới mà lão đang sống, phiền người đợi ở đây, khi ta trở về thì lập tức đóng chặt hỗn độn môn, xóa đi tất cả vết tích."
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.