Chương trước
Chương sau
Thần Nam ngoái lại nhìn, trong một tòa đình đài giữa vùng sơn thủy phía xa, một bóng người màu xanh mờ ảo đang đứng chầm chậm bay lên, đoạn từ trên đỉnh ngọn tiểu sơn bay xuống dưới, quần áo phất phới lộ rõ ba phần tà khí, năm phần yêu khí, hai phần nhân khí, khiến người ta có cảm giác đặc biệt.
Nếu trước đây, Thần Nam nhìn thấy những cao thủ từ lục giai trở nên có thể ngự không phi hành nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc, nhưng bây giờ trong Côn Luân Huyền giới này, nhìn thấy cao thủ cỡ vậy hắn không ngạc nhiên chút nào, dù sao thì đây cũng là thánh địa của quần yêu Đông thổ.
Trong làn ánh sáng xanh biếc mờ ảo, xuất hiện một người đàn ông trung niên mắt sáng mày rậm, dáng vẻ rắn rỏi.
Mặc dù trước khi bước vào Côn Luân Huyền giới, Thần Nam đã nghe qua giọng nói của ông ta, nhưng tận khi gặp mặt mới thật sự xác nhận được người chính là Đoan Mộc.
Ngày đó trong trận đại chiến ở Sở đô, Đoan Mộc từng phân chia một nửa tinh khí tại Côn Luân, thi triển thần thông thân ngoại phi thân, xuất hiện trên tầng không Hoàng cung Sở quốc, bộ dạng cũng giống hệt bây giờ, đặc điểm nổi bật nhất là mái tóc màu lục.
"Đoan Mộc tiền bối."
"Không sai, là ta."
Thoáng trông, Đoan Mộc chỉ khoảng ba bốn mươi tuổi, rõ ràng là một người trung niên, nhưng giọng nói của vô cùng già nua, tạo cho người ta có cảm giác kì lạ.
Tuy nhiên, điều đó cũng không có gì lạ, theo như Thần Nam suy đoán lão yêu quái này ít nhất cũng phải hai nghìn tuổi, là một trong những đại ma nhất lợi hại nhất dưới gầm trời.
"Dằng dặc vạn năm, bãi bể nương dâu, sớm chiều trôi qua……" Đoan Mộc thở dài.
Thần Nam sững sờ, lão đại yêu ma này nhiều nhất cũng chỉ vài nghìn tuổi, không thể là nhân vật của vạn năm trước, nhưng tại sao lão lại có bộ dạng như thế, vậy.
"Đoan Mộc tiền bối, người biết được thân phận của ta?" Hắn không tin lắm, nhìn lão đại yêu ma này với vẻ nghi ngờ.
"Ta từng hơi nghi ngờ, bây giờ thì tin chắc…ngươi là con trai của Thần Chiến."
"Bộp, bộp, bộp."
Thần Nam liên tiếp lùi lại ba bước, không dám nhìn lão, tim đập liên hồi, hắn gấp gáp hỏi: "Phụ thân Thần Chiến của ta ở nơi nào? Người có biết chuyện của ông ấy không?"
"Không biết" Đoan Mộc lắc đầu: "Ta chỉ biết Thần Chiến vốn là nhất đại thiên kiêu, tu vi chấn động cổ kim, uy danh vang lưng một thuở."
Thần Nam nôn nóng hỏi dồn: "Người làm sao lại biết được? Đã biết được sự tích của ông ấy, nhất định cũng biết vạn năm trước thật ra đã xảy ra chuyện gì, hãy mau nói cho ta biết."
Đoan Mộc lắc đầu: "Ta không biết vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì. Còn về những chuyện của Thần Chiến, ta cũng chỉ nghe đồn, đó là chuyện của quá khứ xa xôi, quả thật có một người như thế hay không, ta cũng không dám chắc."
Thần Nam tỏ vẻ không tin: "Người chỉ nghe nói, vậy nghe ai nói? Có thể nói rõ cho ta không, ta thật sự muốn gặp người đó một lần."
"Ta hiểu tâm tình của ngươi, nhưng ngươi không thể nào gặp người đó được." Đoan Mộc giải thích: "Người đó là Thái Thượng Yêu tổ Hoàng Nghĩ của Côn Luân, tám nghìn năm trước người đã phá toái hư không, bước vào giới thần tiên, thông tin vừa nãy đều là được người truyền lại."
Thần Nam nghi hoặc: "Vị Thái thượng Yêu tổ đó sao lại vô duyên vô cớ truyền lại những thông tin như thế?"
"Không cần sốt ruột, nghe ta từ từ nói lại…"
Được Đoan Mộc giải thích, Thần Nam biết được một việc đáng kinh ngạc.
Trong quá khứ xa xôi, Thái Thượng Yêu tổ Hoàng Nghĩ của Côn Luân, trước khi phá toái hư không bước vào giới thần tiên, từng truyền lại một đoạn mật pháp huyền công còn thiếu, cho hậu bối biết, nếu một gia tộc nào đó xuất thế, dựa vào loại huyền công danh động thiên hạ này, nhất định cần phải đặc biệt chú ý, lúc cần thiết phải sử dụng một số biện pháp phi thường.
Đồng thời, Hoàng Nghĩ có truyền lại một cuộn tranh, nói với chúng yêu của Côn Luân rằng, khi nào trong nhân gian xuất hiện loại huyền công này, nhất định phải đặc biệt chú ý, lúc cần thiết phải ra tay tương trợ người đó.
Hoàng Nghĩ không nói tại sao, chỉ nói người đó là con trai của nhất đại thiên kiêu Thần Chiến, thành ra khiến chúng yêu ôm nỗi nghi vấn đến giờ.
Sau này, người trong Yêu tộc Côn Luân nhanh chóng quên việc này, nhưng năm nghìn năm trước, tại Đông thổ đột nhiên xuất hiện vài võ giả hùng mạnh, tu vi cao thâm tới cảnh giới không thể nào tưởng tượng được, người của Côn Luân Yêu tộc vô tình phát hiện thấy, công pháp mà những người này sử dụng rất giống với mật pháp còn không đầy đủ mà Hoàng Nghĩ để lại, cho tới lúc đó bọn họ mới nhớ tới việc Thái thượng Yêu tổ từng giao phó.
Ba nghìn năm trước, Côn Luân Yêu tộc hùng mạnh tới cực điểm, xuất hiện không ít thiên tài, Côn Luân Huyền giới lại được tiếp tục tế luyện và mở rộng ra, bắt đầu mở đường thông với các Huyền giới hữu hảo, trong quá trình này, chúng yêu Côn Luân vô tình phát hiện ra một không gian vừa thần bí vừa rộng rãi.
Các Yêu tổ đích thân tới hiện trường, sau khi quan sát cẩn thận, phát hiện ra người sống trong Huyền giới đó xưng là Đông thổ hoàng tộc, chính là hậu nhân của những võ giả hùng mạnh năm nghìn năm trước.
Điều tra tỷ mỷ mọi nhẽ, những Yêu tổ của Côn Luân Huyền giới dần moara được những bất cam và dã tâm của Đỗ gia, hiểu được quan hệ đơn giản giữa người trong họa quyển của Hoàng Nghĩ giao cho và gia tộc này. Nắm được tình hình đại khái, các Yêu tổ lập tức đóng lại đường liên thông, coi đó là điều cơ mật nhất.
Các Yêu tổ vốn cho rằng, người mà Đỗ gia chờ đợi – Thần Nam, căn bản không thể nào xuất hiện trên đời, suy cho cùng cũng là người đã chết hàng nghìn năm, hàng vạn năm, làm sao có thể sống lại một cách li kì được?
Tuy nhiên họ vẫn chú ý tới Đỗ gia, chỉ tới gần đây Đông thổ hoàng tộc lại xuất thế, gây ra vô số phong ba trên đại lục, các đại yêu quái trong Côn Luân Huyền giới mới ý thức được rằng, người trong truyền thuyết có thể đã sống lại thật sự.
Thần Nam hơi nghi hoặc và hơi cảm khái, những lời Hoàng Nghĩ dặn dò người Yêu tộc dường như có quan hệ rất lớn tới hắn, chẳng lẽ Thần Chiến muốn ông ta làm như vậy?
Nếu đúng thế, cha hắn dường như đã an bài rất nhiều chuyện, sắp sẵn lời nguyền, lại ủy thác Thái Thượng Yêu tổ Hoàng Nghĩ… để đề phòng Đỗ gia phản bội. Có lẽ vẫn còn nhiều điều lợi hại hơn, nhưng tại sao ông chỉ yêu cầu người của Côn Luân Huyền giới trong lúc cần thiết, chỉ giúp đỡ qua qua? Hắn không tài nào hiểu nổi.
Hắn suy nghĩ mãi, nhưng cuối cùng vẫn mù tịt, tuy nhiên có thể khẳng định Thần Chiến dù bố trí mọi nhẽ nhưng vẫn không tìm ra kế sách hoàn mỹ.
Có lẽ Thần Chiến biết được rằng hắn ta sẽ sống lại, nhưng không thể nghĩ tới sau vạn năm, thời gian cách biệt quá lâu có thể khiến nhiều việc thay đổi, ít nhất ông cũng không dự liệu được cái chết của Vũ Hinh.
Thần Nam ở lại Côn Luân Huyền giới, hắn muốn gặp Vũ Hinh và Tiểu Thần Hi nhưng đành thất vọng, cả Bách Hoa cốc được Tứ Đại Yêu Tổ dời tới một mạch núi của Côn Luân Huyền giới, Bách Hoa cốc bây giờ không giống với trước kia, bên ngoài có đại trận khóa kín, bên trong tiên vụ mù mịt, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ một số lâu đài điện vũ.
Dù cả Tứ Đại Yêu Tổ hợp lực cũng không phá vỡ được cấm chế của Bách Hoa cốc, không ai có thể tự do ra vào, tòa đại trận bên ngoài cổ tiên di đại thay đổi, sức mạnh cấm chế trở nên vô cùng mạnh mẽ. Tứ Đại Yêu Tổ đoán rằng, hai người có cơ duyên nên không nguy hiểm, Thần Nam đứng bên ngoài Bách Hoa cốc rất lâu mới chịu cất bước.
Sau đó, hắn tìm tới một nơi sơn thanh thủy tú bế quan ngộ võ, kẻ thù của hắn quả thật quá mạnh, phải gấp rút tăng công lực nhằm ứng phó với những nguy hiểm trước mắt. Mỗi ngày hắn đều suy tư các vấn đề võ học.
Từ "tôn pháp" tới "phá pháp" đều không dễ dàng, bây giờ hắn vẫn chưa đạt tới cảnh giới đó, vẫn cần những pháp quyết hữu hình, chứ chưa thể quên đi võ học xưa kia.
Tuy nhiên, con đường tu luyện có nghìn vạn lối, không lối nào giống nhau nhưng vẫn quy về cảnh giới cực hạn như nhau, có lẽ hắn không nhất định phải tu luyện theo những cách mà cha hắn đề ra.
"Tại sao nhất định cần phải quên đi những điều đã học khi xưa? Cảnh giới vô hình và hữu hình chỉ tồn tại cách nhau một đường tơ, không thể phân biệt rõ ràng." Thần Nam lẩm bẩm: "Từ "tôn pháp" tới "phá pháp", cũng không hẳn phải quên đi hoàn toàn, còn quá khứ trước kia nữa, điều quan trọng nhất là chữ "biến". Ta hiểu rồi, huyền công tái biến, chính là đang "phá pháp", ta cần phải bước trên con đường tu luyện riêng."
Thần Nam vô cùng tự tin, nghịch chuyển huyền công vốn là "nhất biến", gọi ra được các ma binh như Tử vong ma đao, chính là "kì biến" dùng Nghịch Thiên thất ma đao tâm pháp điều khiển tử vong ma đao cũng chính là thuộc phạm trù của "biến".
Thất ma đao vốn là cái thế ma công, nếu có thể tùy ý thi triển, uy lực lại không yếu đi như Thuận Thiên thất thần kiếm, hắn tuyệt đối có thể dựa vào cảnh giới ngũ giai đại thành chống lại cường giả lục giai sơ cấp, thậm chí trung cấp. Bởi Nghịch Thiên thất ma đao chính là nghịch thiên công pháp, khí thế luôn luôn hướng về phía trước, quyết tâm đặt mình vào chỗ chết tìm lẽ sống để sức mạnh đạt tới cảnh giới cao nhất, chính là lấy nhu thắng cương, pháp môn độc nhất vô nhị của đại chiến vượt cấp.
Nghiên cứu tường tận thất ma đao, Thần Nam dần hiểu ra, sau khi hắn nghịch chuyển huyền công gọi được các loại ma binh như tử vong ma đao, có lẽ đó là hồn của một loại thần binh nào đó.
Tâm pháp Nghịch Thiên thất ma đao cần chính năng lượng sinh mệnh của người thi triển để điều khiển, tới nay hắn có thể lấy tử vong ma đao thay thế cho năng lượng sinh mệnh, bản thân đã thấu triệt một số vấn đề nan giải…
Chỉ là, sau khi nghịch chuyển huyền công, tại sao lại gọi ra được " binh hồn"? Chẳng nhẽ bộ công pháp này, giống như một số nghi thức tế lễ cổ xưa, quả gọi được đại lực từ một góc của một đời nào đó? Hắn vẫn bó tay!
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.