Hắn muốn trao hết những gì mình có cho cô.
Giã vụn tất cả, đập nát tất cả.
Dung hòa hết vào cô cùng ở bên nhau, trở thành một.
“Á á á… Anh ơi…”
Ngay lúc Tề Miểu lên đỉnh lần nữa hắn nhanh chóng với tay xuống xoa nắn lấy hạt châu và niệu đạo cho cô, hai tia nước cùng nhau phun ra ngoài, tất cả đều rơi xuống cửa.
Xong việc, hắn bế bổng người con gái lên ghế sô pha. Tề Miểu mơ màng sắp ngủ nhưng vẫn phải ráng căng mắt ra nghe ông anh mình răn dạy.
“Sau này có chuyện gì thì đừng để trong lòng làm bản thân buồn nữa, Miểu Miểu nghe không.”
“Ừm ừm, em nghe.” Tâm lý hiện tại của Tề Miểu kiểu: Cứu bé, mí mắt nặng quá, bé buồn ngủ quá đi á á.
“Nếu có chuyện gì không vui hoặc có bất kỳ vấn đề gì thì phải nói ngay với anh, chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra lý do và phương pháp giải quyết chúng.”
“Vâng vâng.” Cô gái nhỏ gật đầu như gà mổ thóc, động tác này không những không khiến cô tỉnh táo lại mà ngược lại còn làm cho cô choáng váng hơn.
Tề Liên ôm lấy mặt cô hôn nhẹ lên trán cô một cái.
Tiếng lòng của Tề Miểu: Ôi tốt quá, bé nhắm mắt lại được rồi.
Ai mà biết ông anh này vừa chạm vào đã tách ra liền đâu, hắn nhào nặn gương mặt mềm mại của cô thì thầm bảo, “Mở mắt ra nhìn anh.”
Tề Miểu: Bé không cần ông anh như này nữa.
Cô cố hết sức nâng mí mắt lên, hai mắt rã rời ảm đạm, Tề Liên tưởng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-mat-khang-khit/513984/chuong-14.html