Lúc này, ánh sáng trong rừng đã lờ mờ, ngọn lửa trong rừng hiện tại cũng lờ mờ, tiếng cành củi phát ra trong đống lửa kêu lách tách, chỉ có ánh lửa loang lổ, thưa thớt xuyên qua cành lá chiếu ra nơi xa, làm cho khu rừng thêm phần im ắng lạ thường.
Lúc bấy giờ, Huỳnh Vân cũng từ sự kinh ngạc vừa rồi phục hồi lại, thở dài một hơi, có chút cảm thán nói:
- Haiii… không nghĩ tới lúc đó lại xảy ra chuyện như vậy!
Lương Thành cũng cảm thấy có chút cảm thán, lúc chuyện đó xảy ra, hắn cũng đang tu luyện ở gần đó, cho nên hắn cũng bị ảnh hưởng một chút. Cũng cảm thấy loại lực lượng đó không phải là thứ mà người bình thường có thể chống lại được.
Hắn cũng thở dài:
- Haiii… Mấy chuyện như vậy ai mà biết trước được chứ? Nhưng nó đã xảy ra rồi, sự việc này cũng đã qua, chúng ta hãy nhanh chóng quên nó đi.
Huỳnh Vân cũng đồng ý với lời nói của Lương Thành, vì vậy nàng gật đầu nói:
- Đúng vậy, chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta cũng không thể làm gì được, hiện tại nghĩ nhiều cũng vô dụng, nghĩ nhiều còn có thể bị ám ảnh, tương lai sẽ bất lợi cho việc tu luyện, như vậy thì mất nhiều hơn được.
- Ừ, ngươi nói không sai, nghĩ nhiều cũng vô dụng, cho nên bây giờ hãy nghĩ xem bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào mới đúng!
Hai người gần như đã đạt được nhất trí, khi Huỳnh Vân nói đến chuyện này sẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-truyen-ky/2670653/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.