Chương trước
Chương sau
Những tiểu thế giới như Đại Diêm thật ra cũng coi như đơn vị cơ bản nhất, cũng là cấp thấp nhất tạo thành thế giới.

Nhưng sau đại sự kiện vừa rồi, trong trời đất chỉ còn lại những tiểu thế giới này.

Trong số vô vàn những tiểu thế giới này, Bắc Xuyên có thể gọi là hạt minh châu, toả sáng nhất.

Nhưng Bắc Xuyên phát triển được tới mức này chính là dựa vào việc thôn phệ các tiểu thế giới mà phát triển lên.

Tại bầu tinh không có Bắc Xuyên tiểu thế giới giờ chỉ còn có mình Bắc Xuyên, chỉ tại những nơi cách rất xa mới thấy các tiểu thế giới khác.

Ninh Tiểu Xuyên từ xa bay tới, rất nhanh đã nhìn thấy Bắc Xuyên với kích thước khổng lồ.

Vừa thấy Bắc Xuyên là Ninh Tiểu Xuyên dừng lại.

Khoa trương!

Cái này cũng quá khoa trương rồi!

Bắc Xuyên tiểu thế giới khổng lồ, tựa như trung tâm thế giới khiến Ninh Tiểu Xuyên không kìm được hít sâu một hơi khí lạnh.

Bắc Xuyên đã thôn phệ vô số thế giới bản nguyên, giờ giống hệt như một vũ trụ thu nhỏ. Chỉ riêng về độ lớn, Bắc Xuyên cũng bằng cả một vạn Đại Diêm, tất nhiên sẽ mạnh hơn Đại Diêm rất nhiều.

Tuế Hàn Vũ nằm trên vai Ninh Tiểu Xuyên, nhìn Bắc Xuyên một lượt, nói:

- Thế nào, ngươi có hối hận không? Nếu ngươi cũng hấp thụ thế giới bản nguyên của những tiểu thế giới xung quanh như lãnh tụ Bắc Xuyên làm thì chưa biết chừng Đại Diêm cũng phát triển tới mức này rồi.

- Không giống nhau.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:

- Đại Diêm đi con đường hoàn toàn khác với Bắc Xuyên. Nếu Bắc Xuyên theo đuổi số lượng thì Đại Diêm cần chất lượng. Ai cũng là tinh anh, ai cũng là cường giả. Chân Lý Thiên Quốc hồi đó không quá lớn nhưng có thể trấn áp vô số vũ trụ, trở thành thiên hạ đệ nhất. Từ đó có thể thấy, to chưa chắc đã mạnh, nên ta cũng chẳng có gì hối hận cả.

Tuế Hàn Vũ khẽ cười:

- Nói rất hay. Nhưng số lượng hay chất lượng, con đường nào là đúng thì chỉ khi ngươi và Phi thiếu gia phân thắng bại thì mới xác định được.

Ninh Tiểu Xuyên cười:

- Tại sao nhất định phải phân thắng bại, chưa biết chừng ta và vị Phi thiếu gia đó lại có thể bắt tay làm bằng hữu.

Tuế Hàn Vũ nói:

- Tất cả cường giả hiện nay đều bị tổ sư một kiếm chém đi nơi khác rồi. Trong số cường giả còn lại ở đây cũng chỉ có ngươi và vị Phi thiếu gia kia là có thể làm nên trò trống. Nhưng một núi không thể có hai hổ, hai người sinh ra đã là đối thủ, muốn hoà giải thành bằng hữu là không thể.

Ninh Tiểu Xuyên tò mò nhìn Tuế Hàn Vũ:

- Sư phụ nói cường giả trong thiên hạ tới nơi khác, rốt cuộc đó là đâu? Dường như sư phụ đã nhận ra điều gì đó. Có bí mật gì sư phụ đừng che giấu nữa.

Tuế Hàn Vũ lắc đầu nói:

- Ta là sư phụ của ngươi, nếu có cảm ngộ đương nhiên sẽ không giấu ngươi. Nhưng hiện tại ta cũng chỉ là suy đoán suy nghĩ của tổ sư, còn rất nhiều điều ta chưa nghĩ ra, đợi ta nghĩ thông rồi nhất định sẽ cho ngươi biết.

- Được.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.

Biến thành Nhiếp Thập Tam, Ninh Tiểu Xuyên bế Tuế Hàn Vũ vào trong Bắc Xuyên tiểu thế giới.

Thật ra Ninh Tiểu Xuyên cũng đã từng nghĩ đến việc thôn phệ bản nguyên của tiểu thế giới khác, nhưng Đại Diêm là thế giới được cải tạo, nếu gượng ép hấp thụ bản nguyên của thế giới khác thì có thể sẽ phá hoại kết cấu của Đại Diêm. Như vậy thì được không bằng mất.

Vì chỉ cần kết cấu của Đại Diêm không bị phá vỡ thì Đại Diêm có thể liên tục sinh ra Nguỵ Thần Cách, thậm chí là Tạo Hoá Cảnh. Cuối cùng, cho dù là lợn, Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể biến nó thành thần linh lợn.

Một thế giới mà ngay cả lợn cũng có thể thành thần thì chắc chắn sẽ không thua kém Bắc Xuyên là bao.

Vì thế Ninh Tiểu Xuyên mới dặn lão hầu gia có thể kết đồng minh được với các tiểu thế giới xung quanh thì đừng tấn công họ.

Ninh Tiểu Xuyên đem theo Tuế Hàn Vũ, phá vỡ bức vách Bắc Xuyên rồi vào bên trong.

Cũng giống Đại Diêm, Bắc Xuyên hiện giờ cũng chỉ có một đại lục trung tâm, những nơi khác đều là biển.

Nhưng bên trong Bắc Xuyên thê thảm hơn Đại Diêm rất nhiều.

Bên trong Đại Diêm, lục địa chiến một phần, biển chiếm chín phần, còn Bắc Xuyên thì lục địa chiếm chưa tới một phần một vạn, còn lại toàn là biển.

Ninh Tiểu Xuyên biết đây là do Bắc Xuyên muốn mở rộng liên tục nhưng phát triển nội bộ lại không theo kịp sự phát triển của thế giới bản nguyên.

- Quả nhiên đúng như ta nghĩ. Bắc Xuyên mở rộng nhanh như vậy, Phi thiếu gia là lãnh tụ Bắc Xuyên nhưng lại không nắm bắt được nhiều tình hình nội bộ. Cho dù ta đưa sư phụ ngang nhiên xông vào hắn cũng không có cảm ứng gì.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng, rồi bay về phía lục địa Bắc Xuyên.

Đây là lục địa tập trung tất cả tinh hoa bản nguyên của Bắc Xuyên, chưa tới gần Ninh Tiểu Xuyên đã thấy nó lấp lánh châu quang bảo khí. Cả lục địa gần như chỗ nào cũng là thiên tài địa bảo, vô cùngg quý hiếm.

Tại những nơi có khoáng mạch lớn là vô số nô lệ đang khai thác.

- Vị Phi thiếu gia này quản lý Bắc Xuyên cũng quá thô bạo. Trừ những người hắn thấy vừa mắt, những người còn lại đều là nô lệ, phải đi khai thác khoáng mạch.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn xuống những nô lệ kia, kết hợp với ký ức của Ninh Tử Long, liền biết được đại khái quy tắc của Bắc Xuyên.

Lần này Ninh Tiểu Xuyên đóng giả Nhiếp Thập Tam, vấn đề lớn nhất vẫn là tư duy.

Lúc Nhiếp Thập Tam bị Chân Lý chiến thuyền oanh kích, thần hồn đều tiêu tán. Tuy Ninh Tiểu Xuyên đã dùng Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực tìm kiếm nhưng cũng chỉ có được một phần ký ức của Nhiếp Thập Tam.

Không có ký ức của hắn, Ninh Tiểu Xuyên mạo danh sẽ có sơ hở.

Vì thế Ninh Tiểu Xuyên định vào trong trước, sắp xếp cho Tuế Hàn Vũ xong rồi tìm cơ hội bắt mấy người quen của Nhiếp Thập Tam đoạt ký ức của chúng.

Đương nhiên thời gian không được quá lâu, nếu không, khi Phi thiếu gia đích thân tới Đại Diêm thì những việc Ninh Tiểu Xuyên đang cố làm là thành công cốc.

Bay qua Bắc Xuyên, trước mắt Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện hai ngọn núi cao sừng sững với chi chít các toà cung điện.

Hai ngọn núi này là trung tâm của Bắc Xuyên, ngọn núi bên trái có tên Nam Nhân Sơn, bên phải là Nữ Nhân Sơn.

Tên của hai ngọn núi này tuy rất quê mùa nhưng tất cả nhân vật quan trọng của Bắc Xuyên đều ở đây cả.

Hơn nữa theo quy định của Bắc Xuyên, Nam Nhân Sơn chỉ có nam tử sống, Nữ Nhân Sơn chỉ có nữ tử sống, cho dù là Nhiếp Thập Tam là đại tướng dưới chướng Phi thiếu gia cũng không được vi phạm quy tắc này.

Cả Bắc Diêm, người được tuỳ ý sống ở hai ngọn núi này chỉ có mình Phi thiếu gia. Chỉ riêng điểm này cũng đủ thể hiện được địa vị nhất ngôn cửu đỉnh của Phi thiếu gia ở Bắc Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên đưa Tuế Hàn Vũ tới thẳng Nhân Nữ Sơn.

- Sư phụ, tạm thời thiệt thòi sư phụ ở đây vậy. Trên Nữ Nhân Sơn nữ tử vô số, sư phụ cũng là nữ tử, trốn trong đó chắc chắn sẽ không ai phát hiện được.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ dặn Tuế Hàn Vũ xong đáp xuống Nữ Nhân Sơn.

Vài chục thân ảnh tuyệt mỹ bay ra.

- Kẻ nào? Dám xông vào Nữ Nhân Sơn?

Cùng tiếng quát là mười mấy thân ảnh dung nhân tuyệt sắc xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Nữ Nhân Sơn chỉ có nữ nhân, hơn nữa chỉ có nữ nhân thiên phú cực cao, dung nhan tuyệt mỹ.

Những nữ nhân trước mắt Ninh Tiểu Xuyên đều có tu vi rất mạnh, người đứng đầu còn là một vị Thứ Thần. Hơn nữa tướng mạo họ cũng rất đẹp, ai cũng có thể nói là quốc sắc thiên hương.

Bất cứ ai trong số họ, để ở đâu chắc chắn đều thu hút sự chú ý..

Nhưng đáng tiếc ở đây thì họ lại rất bình thường, vì nữ tử tuyệt sắc ở đây lại quá nhiều.

Những nữ tử này đều do Phi thiếu gia cướp từ các tiểu thế giới khác. Cả Nữ Nhân Sơn đều là đại hậu cung của Phi thiếu gia, nên mới nghiêm cấm nam tử tới.

Ở Nam Nhân Sơn cũng tương tự, dù sao cũng là để đáp ứng sở thích đặc biệt của Phi thiếu gia.

Nhìn những nữ tử tuyệt sắc đó, Ninh Tiểu Xuyên làm theo điệu bộ của Nhiếp Thập Tam:

- To gan, các ngươi là cái thá gì mà dám quát tháo với lão tử? Còn ngươi Lý Hương Hồn, đừng có quên là ngươi bị lão tử bắt về đấy!

- Thì ra là Nhiếp gia.

Nữ tử Thứ Thần đứng đầu kia cười, nàng ta là Lý Hương Hồn, vốn là bị Nhiếp Thập Tam bắt tới đây. Ninh Tiểu Xuyên vừa hay biết được điều này từ những ký ức còn lại của Nhiếp Thập Tam.

Lý Hương Hồn nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lượt rồi cười:

- Lẽ nào Nhiếp gia hôm nay định xông vào Nữ Nhân Sơn bọn ta? Nếu vậy thì bọn ta hoan nghênh thôi. Nữ Nhân Sơn quá nhiều nữ nhân, âm khí quá nặng, thiếu một nam nhân đầy dương khí tới để trung hoà một chút.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Hừ, ngươi nghĩ lão tử là đồ ngốc à? Cho dù là ta, vào Nữ Nhân Sơn cũng sẽ bị Phi thiếu gia trừng phạt. Nhưng hôm nay ngươi cũng to gan thật, dám trêu chọc lão tử. Để Phi thiếu gia biết thì e là ngươi sẽ không dễ sống đâu.

- Gần đây Phi thiếu gia không ở Bắc Xuyên, lẽ nào Nhiếp gia không biết?

Lý Hương Hồn mở to mắt tò mò nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.