Chương trước
Chương sau
Trong ánh mắt kinh ngạc của Ninh Tiểu Xuyên, Đàn Càn hòa thượng vậy mà một lần nữa đứng dậy, xoay người lại, hướng về phía đám thiên kiêu sau lưng, lớn tiếng nói:

- Các vị huynh đệ tỷ muội, lần này chúng ta không thể để cho bọn chúng đơn giản như vậy mang Ninh Tiểu Xuyên đi a! Hiện tại số lượng Thần tệ trên người chúng ta mặc dù không nhiều lắm, nhưng gom góp lại cũng không phải số ít, đầy đủ lưu Ninh Tiểu Xuyên lại! Cho nên bần tăng kiến nghị, mỗi người chúng ta hãy góp lại một chút Thần tệ, góp ra một vạn khối rồi hãy nói!

Đám thiên kiêu bốn phía ngẩng đầu nhìn Đàn Càn hòa thượng, có kẻ nhíu mày một cái, sau đó trực tiếp trốn sang một bên. Cũng có kẻ chần chừ một chút, nhưng cuối cùng cũng lại tránh sang một bên. Mấy ngày nay, đám thiên kiêu này đã có thể cảm giác được tầm quan trọng của Thần tệ, cho nên lúc này đương nhiên là không muốn lãng phí Thần tệ trong tay trên người Ninh Tiểu Xuyên.

Đàn Càn hòa thượng kêu gọi suốt nửa ngày, nhưng ngay cả một Thần tệ cũng không thu được đến tay, khiến cho hắn phẫn nộ đến mức nhịn không được mở miệng mắng lớn:

- Con mẹ nó! Bần tăng lần này hiếm hoi lắm mới rộng rãi được một lần, đám gia hỏa các ngươi lại keo kiệt tới như vậy, thảo nào lại bị người ta khi dễ thành bộ dáng đầu heo! Con mẹ nó! Tức chết bần tăng rồi!

- Đại sư, bỏ đi!

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên lại đột nhiên mỉm cười, đi tới bên cạnh Đàn Càn hòa thượng, vươn tay ra vỗ vỗ bờ vai của hắn. Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên mới quay sang nói với gã nam tử kim bào trước mắt:

- Ta đi với ngươi là được rồi!

Ngay cả loại địa phương quỷ quái như Cửu U Chi Địa, Ninh Tiểu Xuyên cũng đã từng xông qua, hắn tuyệt đối không tin Huyết Luyện Ngục này lại còn đáng sợ hơn Cửu U Chi Địa.

Lúc này trên mặt đám người nam tử kim bào cùng Diệp Siêu Phàm đại đa số đều mang theo thần sắc trào phúng. Nhìn thấy Đàn Càn hòa thượng kêu gọi vô ích một trận, thần sắc đùa cợt trên mặt bọn chúng càng lúc càng rõ ràng hơn.

- Tốt! Mau đi theo ta!

Nghe được Ninh Tiểu Xuyên chấp nhận chịu phạt, nam tử kim bào gật đầu một cái, sau đó liền muốn dẫn Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi. Nhưng mới vừa bước được hai bước, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trở nên cực kỳ cổ quái, thoáng dừng lại cước bộ, hỏi:

- Trật Tự Sứ đại nhân, dựa theo những gì vừa rồi ngươi đã nói, chỉ cần ta có một vạn Thần tệ, liền không cần tiến vào Huyết Luyện Ngục đúng không?

Nam tử kim bào có chút không nhịn được dừng bước lại, xoay người lại nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, kéo dài thời gian như vậy cũng chỉ vô dụng mà thôi! Nếu ngươi lại kéo dài thời gian nữa, ta nhất định sẽ đích thân xuất thủ, trực tiếp đánh ngươi vào Huyết Luyện Ngục a!

- Ta cũng không phải muốn kéo dài thời gian, chỉ là muốn hỏi rõ ràng một chút mà thôi. Cho dù có chết, ta cũng phải chết một cách minh bạch a!

Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên bất biến, nhàn nhạt nói.

Nam tử kim bào có chút không kiên nhẫn, lạnh giọng trả lời:

- Không sai! Một vạn Thần tệ, chỉ cần ngươi có, sẽ không cần tiếp nhận trừng phạt!

Ninh Tiểu Xuyên nghe vậy, lại cau mày nói:

- Trật Tự Sứ đại nhân, ngươi xử phạt tựa hồ còn có chút không đúng a! Diệp Siêu Phàm giết chết tới năm người, ta chỉ giết chết có một người. Nếu hắn bị phạt một vạn Thần tệ, như vậy ta chỉ cần hai ngàn Thần tệ là được rồi a?

Còn nói không phải kéo dài thời gian? Trên người các ngươi hiện tại mỗi tên cũng chỉ có năm trăm Thần tệ, hơn nữa cũng không ai chịu giúp cho ngươi, trên người ngươi căn bản không có bao nhiêu Thần tệ, cho nên bất kể là trừng phạt ngươi một vạn hay là hai ngàn Thần tệ, hầu như cũng không có bất kỳ khác nhau gì.

Trong lòng nam tử kim bào hừ lạnh một tiếng, trực tiếp gật đầu nói:

- Hai ngàn Thần tệ! Nếu ngươi có, ngươi cũng không cần tới Huyết Luyện Ngục nữa!

- Hai ngàn Thần tệ a!

Ninh Tiểu Xuyên khẽ thở dài một tiếng. Hai ngàn Thần tệ đối với đám người mới bọn họ quả thật chính là một khoản tiền khá lớn, khó có khả năng góp đủ.

Hiển nhiên ngay cả nam tử kim bào cùng đám người Diệp Siêu Phàm bốn phía cũng đều cho rằng như vậy, cho nên lúc này bọn chúng đều từng tên từng tên cười lạnh nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, tựa hồ muốn nhìn xem Ninh Tiểu Xuyên sẽ giãy giụa trước khi chết như thế nào.

Lúc này thần sắc Ninh Tiểu Xuyên không chút thay đổi, thoáng trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới đột nhiên ngẩng đầu lên, nói:

- Ta đã chuyển cho Trật Tự Sứ đại nhân ngài hai ngàn Thần tệ, hiện tại có phải ta không cần phải đi Huyết Luyện Ngục nữa rồi không?

- Cái gì?

Lời nói của Ninh Tiểu Xuyên nhất thời khiến cho tất cả mọi người xung quanh ngơ ngẩn cả người. Ngay cả đám người Đàn Càn hòa thượng, hiện tại cũng từng tên từng tên trợn trừng hai mắt nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên quả thật không cần phải trả tới một vạn Thần tệ quá lớn như vậy, nhưng hai ngàn Thần tệ cũng không phải là con số hiện tại hắn có khả năng lấy ra mới đúng. Hơn nữa Đàn Càn hòa thượng lại còn biết rất rõ ràng, toàn bộ Thần tệ trên người Ninh Tiểu Xuyên đã sớm tiêu xài sạch sẽ, một Thần tệ không lưu lại.

Bên kia, Diệp Siêu Phàm liếc nhìn nam tử kim bào một cái, cau mày hỏi:

- Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự đã chuyển cho hai ngươi ngàn Thần tệ rồi sao?

Sắc mặt nam tử kim bào lúc này gần như là đã biến thành màu gan heo, ánh mắt trợn trừng nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên một hồi lâu, sau đó mới chậm rãi gật đầu, nói:

- Không sai! Quả thật Ninh Tiểu Xuyên vừa mới chuyển cho ta hai ngàn Thần tệ!

Diệp Siêu Phàm nghe thấy vậy, sắc mặt nhất thời tái xanh, truyền âm cho nam tử kim bào:

- Không có khả năng! Làm sao hắn có thể có được hai ngàn Thần tệ?

Nam tử kim bào đầy mặt biệt khuất, nói:

- Đúng vậy! Ta cũng thấy vô cùng kỳ quái. Tiểu tử này căn bản không có khả năng có nhiều Thần tệ như vậy! Ta sớm đã điều tra qua rồi, Thần tệ trên người đám gia hỏa trước mắt đại đa số đều đã tiêu xài không còn bao nhiêu. Lúc này cho dù toàn bộ Thần tệ trên người bọn chúng gom góp cùng một chỗ cũng không có khả năng có quá nhiều. Nhưng vừa rồi tiểu tử này thật sự đã chuyển cho ta hai ngàn Thần tệ!

- Hừ! Có được hai ngàn Thần tệ thì như thế nào? Vừa rồi ta bất quá chỉ là muốn chơi đùa với hắn một chút mà thôi. Hiện tại để ta xem hắn còn có thể tiếp tục chơi tiếp với ta nữa không?

Diệp Siêu Phàm hừ lạnh một tiếng, lập tức chuẩn bị một lần nữa xuất thủ với Ninh Tiểu Xuyên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.