Chương trước
Chương sau
Một chiêu là thua!

Ma Thiên Hương nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ không thể tin nổi. Tuy vừa rồi nàng có chút lơ là nhưng một chiêu là thua khiến nàng vô cùng bất ngờ.

Suy nghĩ một chút Ma Thiên Hương mới mừng rỡ nói:

- Pháp tắc chủ nhân đánh ra mạnh hơn ít nhất gấp đôi so với lần giao đấu trước với ta. Nếu có thực lực như thế này, Tống Thiên chưa chắc sẽ thắng được chủ nhân.

- Nói vậy, theo phán đoán của ngươi, thực lực của ta lúc này cũng tương đương với Tống Thiên.

Ninh Tiểu Xuyên gật gù.

Ma Thiên Hương gật đầu:

- Cũng tầm đó. Tuy thực lực chủ nhân nâng cao rất nhiều nhưng dù gì Tống Thiên cũng là tinh anh của Thiên Kiêu Cung, thực lực nghịch thiên, chủ nhân đánh ngang ngửa với hắn đã là hiếm có rồi.

Ma Thiên Hương lúc này vẫn tưởng Ninh Tiểu Xuyên chỉ có Thần Cách ba mươi sáu mặt.

Thần Cách ba mươi sáu mặt là loại Thần Cách cấp thấp nhất ở văn minh Thần Hà, có lẽ chỉ có những người năng lượng thành thần mới có loại Thần Cách này.

Nếu Ninh Tiểu Xuyên dựa vào Thần Cách này mà chiến thắng Tống Thiên với Thần Cách một nghìn tám trăm mặt thì có lẽ lập tức sẽ thành tin lạ chấn động thiên hạ.

Cả văn minh Thần Hà có chung một suy nghĩ rằng, tầng thứ của Thần Cách gần như đều lấy số năm trăm là giới hạn.

Nếu hai võ giả có Thần Cách với số mặt chênh nhau dưới năm trăm thì cùng cảnh giới hai người vẫn có hy vọng ngang ngửa hoặc chiến thắng đối phương.

Nhưng nếu khoảng cách hơn năm trăm thì bên nhiều hơn sẽ có ưu thế áp đảo đối phương. Bên yếu thế hơn gần như không có khả năng lật ngược thế cờ.

Nhưng đến chỗ Ninh Tiểu Xuyên thì quy tắc này hoàn toàn không áp dụng được.

Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên mới có bảy mươi mặt đã có thể đánh ngang ngửa với Ma Thiên Hương với Thần Cách hơn một nghìn mặt. Giờ Thần Cách của hắn đã tiến hoá lên một trăm linh tám mặt, gần như lập tức có thực lực chỉ thua kém Thần Cách chi vương.

Chỉ cần Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên tiến hoá thêm vài lần nữa thì có lẽ thực lực của hắn hoàn toàn có thể sánh ngang với thiên kiêu có Thần Cách chi vương.

Đương nhiên Thần Cách chi vương được gọi là vương giả của Thần Cách, thiên kiêu có Thần Cách như vậy, cho dù ở văn minh Thần Hà cũng được coi là nhất đại thiên kiêu chân chính.

Theo Ninh Tiểu Xuyên suy đoán, thực lực của hắn nếu muốn sáng với những người có Thần Cách chi vương thì ít nhất Thần Cách của hắn phải tiến hoá tới mức trên năm trăm mặt.

Đối với Ninh Tiểu Xuyên lúc này, năm trăm mặt quả thật còn quá xa.

Nhưng hắn rất mong chờ xem khi Thần Cách hắn tiến hoá tới năm trăm mặt sẽ thế nào.

Vạn Pháp Thần Cách năm trăm mặt có thể sánh ngang với Thần Cách chi vương thông thường. Vậy thì Vạn Pháp Thần Cách một nghìn mặt sẽ cường hãn tới mức nào? Hai nghìn mặt thì sao?

Đến lúc đó không phải thực lực của hắn sẽ nghịch thiên hay sao?

Thầm nghĩ một lúc, Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu để tỉnh táo lại.

Vạn Pháp Thần Cách hai nghìn mặt cho dù có cường hãn thế nào thì hắn cũng phải cường hoá Thần Cách tới mức đó trước đã rồi tính, nếu không thì mọi thứ cũng chỉ là nói suông.

Thiên kiêu không trưởng thành thì mãi mãi cũng chỉ là thiên kiêu.

- Giờ thực lực của ta tương đương Tống Thiên, nếu ở Nguyên Giới thực lực tiếp tục mạnh hơn thì chắc chắn có thể vượt qua Tống Thiên.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ.

Lúc trước, khi Thần Cách của hắn tiến hoá, sau khi cảm ngộ được luồng thông tin huyền diệu kia xong, Ninh Tiểu Xuyên đã có mục tiêu rõ ràng cho tu vi của mình.

Vì thế hắn hoàn toàn tự tin trong thời gian ngắn có thể tiếp tục nâng cao thực lực.

Tới Nguyên Giới chỉ là sự bắt đầu, nếu Tống Thiên thật sự tới gây rắc rối cho hắn thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không ngại đấu một trận với Tống Thiên.

Ba ngày sau, cả Ma Đà Sơn vang lên một tiếng chuông như xuyên thấu không gian, chui vào tai tất cả mợi người trong cương vực Ma Đà Sơn.

- Thí luyện Nguyên Giới bắt đầu rồi.

Trong dòng tinh hà bên dưới Ma Đà Sơn, một thanh niên mặc hắc y ngẩng lên nhìn Ma Đà Sơn rồi bay lên, hướng về đỉnh Ma Đà Sơn.

- ha ha, ta đã đợi lần lịch luyện này rất lâu rồi. Lần này tới Nguyên Giới ta nhất định phải xung kích cảnh giới thần linh.

Giữa sườn núi Ma Đà Sơn, một thiếu niên lưng đeo bảo kiếm xông ra.



- Các ngươi cứ ở đây trông nhà cho tốt là được. Lần lịch luyện này ta đi khoảng một năm sẽ về.

Ma Thiên Hương đứng trước mấy thị nữ dặn dò.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên tạm biệt các thị nữ, Ninh Tiểu Xuyên mới cùng nàng bay về hướng Ma Đà Sơn.

Từ khắp các nơi cũng có vô số thân ảnh bay ra.

Tuy ngoài Ninh Tiểu Xuyên đi cửa sau thì những người khác có được suất đi thí luyện đều là tinh nhuệ của Ma Đà Sơn. Nhưng môn hạ đệ tử Ma Đà Sơn quá nhiều, nhiều đến mức số lượng tinh nhuệ là vô cùng khủng bố.

Khi Ninh Tiểu Xuyên tới đỉnh Ma Đà Sơn, tính qua một chút thì cũng đã có tới hơn mười vạn người đến trước hắn.

Trong số hơn mười vạn người này, số người ở Thiên Kiêu Cung và Dưỡng Tâm Điện chỉ chiếm một phần nhỏ, còn lại đa phần là từ các phân điện khác của Ma Đà Sơn.

Giống như Hình Phạt Điện Đường, đệ tử ở đây cũng cần tham gia lịch luyện, nâng cao thực lực.

Chưa tới chỗ truyền tống pháp trận Ninh Tiểu Xuyên đã cảm nhận được những người tham gia phần lớn có tu vi Thứ Thần tầng thứ chín.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không kinh ngạc về điều đó. Gần đây hắn đã nghiên cứu nhiều điển tịch về Ma Đà Sơn như vậy, đã biết những thiên kiêu trong văn minh Thần Hà khi còn là Tạo Hoá Cảnh đã lĩnh ngộ nhiều pháp tắc, sau khi lĩnh ngộ được vài loại pháp tắc họ mới đột phá Thứ Thần.

Như vậy Thần Cách của họ mới có đẳng cấp cao hơn. Hơn nữa sau khi bước vào cảnh giới Thứ Thần Cảnh họ sẽ nhanh chóng xung kích lên tầng thứ chín.

Thứ Thần Cảnh nói thẳng ra chính là giai đoạn tích luỹ pháp tắc, chỉ khi lĩnh ngộ đủ nhiều pháp tắc thì mới nâng cao được cảnh giới.

Hồi xưa, Ma Thiên Hương sau khi lên Thứ Thần chỉ mất ba năm là từ tầng thứ nhất lên tầng thứ chín. Còn Ninh Tiểu Xuyên, nếu không phải vì Thần Cách của hắn quá cổ quái thì hắn đã có thể nhanh chóng nâng cảnh giới lên Thứ Thần tầng thứ chín.

Vù!

Ninh Tiểu Xuyên và Ma Thiên Hương từ trên trời đáp xuống.

Hai người họ vừa xuất hiện, xung quanh lập tức bắn tới những ánh mắt hiếu kỳ.

Ma Thiên Hương cũng là mỹ nhân lạnh lùng khá nổi tiếng ở Ma Đà Sơn. Nhưng gần đây Ninh Tiểu Xuyên và Ma Thiên Hương lại rất gần gũi, những đệ tử khác ở Ma Đà Sơn đã tò mò về Ninh Tiểu Xuyên, người đã lấy được lòng mỹ nhân lạnh lùng.

Hai người Ninh Tiểu Xuyên thần sắc không hề thay đổi, thản nhiên đứng giữa đám người.

Nhưng chỉ một lát sau, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên khẽ biến, nhìn sang một bên.

Tại hướng Ninh Tiểu Xuyên nhìn sang là Tống Thiên với dang người cao ráo tiêu sái đang được mấy đệ tử Thiên Kiêu Cung vây quanh, từ trên trời đáp xuống chỗ cách Ninh Tiểu Xuyên không xa.

Tống Thiên đã chú ý tới Ninh Tiểu Xuyên từ lâu, hắn và Ninh Tiểu Xuyên nhìn nhau một lúc, Tống Thiên nheo mắt cười khảy.

Một luồng sát khí mạnh mẽ thích phóng ra từ Tống Thiên.

Sát ý không hề che giấy đó khiến những đệ tử Thiên Kiêu Cung quanh hắn giật mình, vội quay sang nhìn về hướng Ninh Tiểu Xuyên, muốn biết kẻ nào lại không biết sống chết, dám động tới Tống Thiên.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Tống Thiên mấy cái rồi quay đi.

Không phải Ninh Tiểu Xuyên coi thường Tống Thiên mà là vì hôm nay có người thu hút ánh mắt hơn Tống Thiên.

Bên cạnh Tống Thiên còn có một nam tử trẻ tuổi mặc bạch y. Người này ôm một thanh trường kiếm có cả bao, thần sắc lạnh lùng, chỉ đứng đó như vậy.

Nhưng trên người hắn tỏa ra từ kiêu ngạo, lạnh lùng, dường như mạnh hơn Tống Thiên nhiều lần.

Cảm giác giống như trung tâm thế giới mà Tống Thiên tạo ra khi đứng bên cạnh nam tử trẻ tuổi kia lại chỉ như trang sức.

Có lẽ nhận thấy ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên, nam tử này nhìn sang Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm thấy toàn thân lạnh toát, giống như lần đó đối diện với Hình Danh trưởng lão của Hình Phạt Điện Đường vậy.

Nhưng cảm giác mà nam tử này tạo cho Ninh Tiểu Xuyên gần giống như của một thần linh chân chính.

- Hắn là ai?

Ninh Tiểu Xuyên rời ánh mắt đi, truyền âm cho Ma Thiên Hương.

Ma Thiên Hương quét mắt nhìn bạch y nam tử kia, nhíu mày:

- Hắn là Phi các, là vương giả chân chính của Thiên Kiêu Cung, có Thần Cách chi vương. Lần lịch luyện này, trong mấy vị vương giả thì cũng chỉ có vị Phi Các sư huynh này tha m gia.

- Phi Các.

Ninh Tiểu Xuyên lẩm nhẩm đọc cái tên này.

Ngưng kết được Thần Cách chi vương chắc chắn đứng trên đỉnh cao nhất của Thiên Kiêu Cung. Ninh Tiểu Xuyên muốn đối kháng với hắn thì Thần Cách cũng phải tiến hóa thêm vài lần nữa mới được.

Khi Ninh Tiểu Xuyên đang âm thầm quan sát Phi Các thì Tống Thiên cũng đứng tới cạnh Phi Các.

Nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, Tống Thiên nói:

- Phi Các sư huynh, kẻ đằng kia chính là Ninh Tiểu Xuyên mà ta muốn giết. Huynh thấy hắn thế nào?

- Chỉ là rác rưởi, giết thì giết đi.

Phi Các thản nhiên nói.

Phi Các là thiên kiêu vương giả có Thần Cách chi vương nên trong mắt hắn gần như tất cả đều là rác rưởi.

Tống Thiên đã quen với cách nói chuyện của Phi Các nên cũng không bận tâm, nhếch mép lên nói tiếp:

- Linh nhãn của sư huynh nhìn được Thần Cách của người khác. Thần Cách của Ninh Tiểu Xuyên tầm ở tầng thứ nào sư huynh có thấy được không?

Phi Các hơi nghiêng đầu, đôi mắt dường như lóe lên ánh sáng bảy sắc.

Nhưng rồi mắt hắn lập tức trở lại bình thường:

- Một trăm linh tám, rác rưởi trong rác rưởi.

- Cái gì? Mới một trăm linh tám mặt?

Tống Thiên trố mắt, một lát sau mới cười lớn như nghe được chuyện rất nực cười.

- Ha ha, buồn cười chết ta. Ta còn tưởng hắn cũng là nhân vật thế nào. Không ngờ lại còn là rác rưởi hơn ta nghĩ rất nhiều. Giờ thậm chí ta còn không có mong muốn động thủ với hắn nữa. Thôi vậy, sau phái vài sư đệ đem đầu hắn về là được.

Uỳnh!

Khi Tống Thiên đang cười lớn thì trên Ma Đà Sơn đột nhiên được bao trùm bởi một quầng sáng trắng.

Truyền tống pháp trận tới Nguyên Giới cuối cùng cũng sắp khởi động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.