Chương trước
Chương sau
Ba ngày sau, cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng lĩnh ngộ được hết chiêu số của ký hiệu đầu tiên.

Hắn đứng dậy, cầm Cự Linh Chiến Chùy, nhớ lại một lượt chiêu số vừa lĩnh ngộ rồi bắt đầu cầm chiến chùy múa.

Nguyệt Thần tỉnh lại, nàng đã đột phá lên Vạn Cổ Cảnh tầng thứ tư.

Nàng nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, kinh ngạc thấy khi Ninh Tiểu Xuyên vung chiến chùy, không khí xung quanh hắn lại lõm vào, giống như không gian đó bị chiến chùy của Ninh Tiểu Xuyên chém vỡ vậy.

Ninh Tiểu Xuyên nâng cao tốc độ, toàn thân trở nên mơ hồ, rồi một tiếng nổ lớn vang lên.

Cả mặt đất rung chuyển dữ dội, một cái hố sâu hai mét xuất hiện tại chỗ mấy người Ninh Tiểu Xuyên khiến mấy người đang tu luyện cũng thức tỉnh.

- Ta vừa rồi đang thâm ngộ Phật pháp vô thượng, thiếu chút nữa là tiến vào cảnh giới huyền ảo, kẻ nào phá rồi khiến ta suýt nữa tẩu hỏa nhập ma!

Đàn Càn hòa thượng cũng đứng dậy hỏi lớn.

Hắn đang tu luyện tới lúc quan trọng nhất, không cẩn thận rất có thể bị tẩu hỏa nhập ma. Vừa rồi một chùy của Ninh Tiểu Xuyên có thể nói là uy lực vô cùng khiến hắn không thể không thoát khỏi trạng thái tu luyện.

Nếu không phải hắn phản ứng kịp thời thì chưa biết chừng đã tẩu họa nhập ma thật rồi.

Tuyết Linh Hư, Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi, Cửu Vĩ Yêu Hậu, Đát Hy công chúa, Tử Hàn Yên cũng tỉnh dậy, đứng lên nhìn xung quanh tưởng có địch tới.

- Chuyện gì vậy?

Tuyết Linh Hư chau mày hỏi.

Nàng vừa nhìn quanh, đồng thời cũng dùng sức mạnh tâm thần đi kiểm tra, nhưng không phát hiện bất cứ kẻ địch nào. Tuy tâm thần của nàng không bằng Ninh Tiểu Xuyên nhưng nàng có thể thăm dò được bất cứ tình hình nào trong vòng trăm dặm.

- Là ta mới thử chùy pháp vừa tu luyện thành công. Làm phiền mọi người rồi, xin lỗi!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Đát Hy công chúa há hốc:

- Cái gì? Vừa rồi là ngươi thi triển chùy Pháp? Sao uy lực có thể lớn như vậy?

Đát Hy công chúa vô cùng chấn kinh. Đây là thế giới Phong Thần, bất cứ viên đá nào cũng cứng hơn cả huyền thiết. Với tu vi của nàng hiện nay, toàn lực công kích mặt đất cũng không thể tạo được cái hố một mét.

Nhưng dưới chân Ninh Tiểu Xuyên lại xuất hiện một cái hố khổng lồ. Nhục thân của hắn cũng quá cường đại rồi thì phải!

- Mọi người đều dừng tu luyện cả rồi thì chúng ta lên tầng năm thôi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Thanh Thùy Vương ngăn mọi người lại:

- Vừa rồi Liêu thúc truyền tin cho ta nói thúc ấy đang di chuyển về phía chúng ta. Ta đề nghị chúng ta ở đây đợi thúc ấy rồi tới tầng năm cũng an toàn hơn.

Mọi người nghe vậy lập tức đồng ý.

Tát cả lại bắt đầu tu luyện, để tránh việc vừa rồi tái diễn, Ninh Tiểu Xuyên cũng không tu luyện chùy pháp nữa, lấy Dưỡng Tâm Chân Đỉnh luyện dược.

Đã rất lâu từ khi hắn đột phá lên phách cấp Dưỡng Tâm Sư. Hắn cảm thấy giờ có thể thử đột phá vương cấp Dưỡng Tâm Sư rồi. Giờ hắn chỉ tìm cơ hội.

Ninh Tiểu Xuyên cho rất nhiều thông linh kỳ dược vào Dưỡng Tâm Chân Đỉnh để luyện dược. Quan sát thật kỹ mỗi giai đoạn, cũng thầm suy nghĩ cách đột phá.

Hắn thích phòng toàn bộ tâm thần dung hợp với Dưỡng Tâm Chân Đỉnh.

Trong đan dược mà phách cấp Dưỡng Tâm Sư tu luyện có chứa “hồn” và “phách”, còn đan dược vương cấp Dưỡng Tâm Sư luyện chế thì có thể biến thành hình người!

Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu chậm rãi cho dược tài vào Dưỡng Tâm Chân Dỉnh, mỗi chi tiết nhỏ đều không bỏ qua, sau đó thích phóng Diệt Thế Ma Hỏa lại bắt đầu luyện dược.

Dược tài dần tan chảy thành dịch thể trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, tỏa ra thứ ánh sáng cửu sắc, giống như được bọc trong đám mây vậy.

Ninh Tiểu Xuyên điều khiển dịch thể, dần thành hình.

Dược dịch trong đỉnh bắt đầu tụ lại, trở nên đặc quánh, rồi một khắc sau đan dược luyện chết thành công, nhưng không đạt tới vương cấp đan dược.

- Thất bại rồi!

Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu, nhưng không hề nhụt chí. Nếu vương cấp Dưỡng Tâm Sư dễ đạt tới như vậy thì hắn cũng không phải đợi tới lúc này.

Cả Thiên Hư Đại Lục cũng chỉ có vài vị vương cấp Dưỡng Tâm Sư.

Hắn lại luyện đan, lần này hắn rút knh nghiệm lần trước, cẩn thận hơn.

Sau nửa canh giờ, Ninh Tiểu Xuyên lại thất bại. Hắn vẫ tiếp tục luyện dược, lần nào cũng thất bại.

Thời gian cứ thể trôi đi, nháy mắt đã là bốn ngày sau, lúc này cuối cùng Liêu cũng tới, mọi người dừng tu luyện.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn đang tìm cách đột phá vương cấp Dưỡng Tâm Sư, vẫn không ngừng lại, giờ hắn đã đạt tới cảnh giới “vong ngã” rồi. Ngay cả khi Liêu tới hắn cũng không hề biết, vẫn chìm đắm trong thế giới riêng.

Mọi người không làm phièn hắn, ai cũng yên lặng, ngay cả Nguyệt Thần cũng đứng yên lặng lẽ nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Ba ngày sau Ninh Tiểu Xuyên vẫn không ngừng tu luyện. Mà giờ đan dược luyện chế cũng sắp xuất lò được rồi. Khi mọi người tưởng hắn thất bại thì Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên hô lớn:

- Chặn nàng ta lại!

Vù!

Một đạo ánh sáng cửu sắc phá vỡ Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, hình thành một đám mây bay lên trời.

Đám mây đó tụ lại thành một nữ tử, vừa xuất hiện đã nhanh chóng bỏ chạy.

Liêu vung tay về phía truóc, trong không khí vạch ra một khe hở không gian, bước vào không lâu sau đã trở lại, đồng thời trong tay cũng có thêm mọt nữ tử to bằng hột táo.

Đây đương nhiên chính là vương phẩm nhân cấp đan chạy ra từ Dưỡng Tâm Chân Đỉnh.

- Thành công rồi?

Tử Hàn Yên mừng rỡ hỏi.

- Ừm, coi như trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư thành công!

Ninh Tiểu Xuyên ôm quyền với Liêu, nói:

- Đa tạ Liêu tiền bối ra tay chặn nàng ta lại.

Nói rồi Ninh Tiểu Xuyên tới trước mặt Liêu, không chút do dự ấn bàn tay lên đỉnh đầu của nữ tử biến từ đan dược kia.

Một chùm bạch quang lóe lên, nữ tử đó lập tức biến thành viên đan dược.

Ninh Tiểu Xuyên cất đi.

- Liêu tiền bối đã tới, có lão nhân gia tọa trấn, giờ chúng ta có thể tới tầng năm thế giới Phong Thần rồi.

Đát Hy công chúa nói.

Mọi người lập tức bay về phía tầng thứ năm thế giới Phong Thần.

Vào tới tầng thứ năm, bọn Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm thấy thần thanh khí sảng, mọi lỗ chân lông trên người đều như đang hít thở.

Thần Ôn chi khí lại tăng lên, gấp mười lần tầng thứ tư. Nếu tạo một đế quốc ở đây, không quá mười năm sẽ trở thành ngũ phẩm văn minh, trong ba mươi năm sẽ thành lục phẩm văn minh.

- Ta từng đọc trong sách thấy ở tầng thứ năm thế giới Phong Thần có thể tìm thấy thần dịch. Chi bằng chúng ta tìm thần dịch nâng cao tu vi trước.

Nhạc Minh Tùng nói.

- Lại là đọc trong sách? Sách gì? Cho lão nạp mượn đọc tí?

Đàn Càn hòa thượng nghi hoặc nhìn Nhạc Minh Tùng.

- Hòa thượng, ngươi tin bản trưởng lão là được, có một số sách phàm nhân như ngươi không hiểu đâu..

- Tầng năm thế giới Phong Thần có thần dịch thật sao?

Nghe thế, Đát Hy công chúa, Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi, Cửu Vĩ Yêu Hậu đều kinh ngạc. Không ngờ ở đây lại có thần dịch, nếu có được một giọt để luyện hóa thì chắc chắn tu vi sẽ bạo tăng!

Mọi người ai cũng vui mừng, định lập tức xuất phát tìm thần dịch, nhưng chỉ một mình Ninh Tiểu Xuyên là không có động tĩnh gì.

Khi Nhạc Minh Tùng nói về thần dịch, Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn nhìn hắn, cho dù hắn nói xong Ninh Tiểu Xuyên cũng không rời mắt đi.

- Ninh Tiểu Xuyên, lẽ nào ngươi không tin lời ta?

Nhạc Minh Tùng bị Ninh Tiểu Xuyên nhìn đến nổi da gà, không kìm được hỏi.

- Tin, đương nhiên là tin. Nhưng ta vẫn nhớ thần dịch mà ngươi đưa ta đã gây rắc rối gì cho ta!

Ninh Tiểu Xuyên lạnh giọng.

- Cái gì? Nhạc trưởng lão có thần dịch?

Đát Hy công chúa không tin nổi nhìn Nhạc Minh Tùng.

Thần dịch là bảo vật vô cùng trân quý đối với đa số người ở đây. Rất nhiều người chưa từng được thấy nó chứ đừng nói tới dùng nó. Không ngờ Nhạc Minh Tùng lại có, mà còn tặng cho Ninh Tiểu Xuyên.

- Sao? Thần dịch có vấn đề gì sao?

Nhạc Minh Tùng nghe Ninh Tiểu Xuyên nói đương nhiên biết hắn đang nói gì, nhưng giờ giả vờ không hiểu gì.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn bộ dạng của Nhạc Minh Tùng, lấy lại bình tĩnh rồi cũng không nói thêm gì nữa.

- Mục tiêu hàng đầu của chúng ta hiện nay là tìm Sửu bà bà và Tử Kim Hoàng Chủ chứ không phải tìm thần dịch.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Liêu lên tiếng:

- Theo ta biết, vị Thần Nông đó đúng là đã bị sinh linh thần giới bắt đi. Nhưng không tới Phong Thần di địa.

- Vậy đi đâu?

Nguyệt Thần hỏi.

- Có lẽ là tới Thiên Đình. Thiên Đình là thất phẩm văn minh duy nhất ở Đại Diêm, cũng là đại thế lực quản lý cả Đại Diêm. Chỉ cần điều khiển được Thiên Đình thì có nghĩa là nắm được cả Đại Diêm.

- Còn Tử Kim Hoàng Chủ, có lẽ hắn tới tầng cao hơn của thế giới Phong Thần rồi. Hắn đang sống kiếp thứ hai, tu vi chắc chắn chưa hồi phục, buộc phải tìm một loại bảo vậy ở tầng cao hơn thế giới Phong Thần để hồi phục thần lực càng nhanh càng tốt.

Tiểu Hồng nói:

- Vậy giờ chúng ta phải làm sao? Đi tới tầng cao hơn hay tới Thiên Đình?

Đàn Càn hòa thượng nói:

- Cho dù có Liêu Vương Thánh Quân tọa trấn nhưng nếu chúng ta tới tầng thứ sáu thế giới Phong Thần thì cũng chỉ có chết!

Thanh Thùy Vương nói:

- Với tu vi hiện nay chúng ta có tới Thiên Đình cũng chưa chắc cứu được Sửu bà bà. Ninh Tiểu Xuyên, ta cảm thấy, Sửu bà bà là Thần Nông, cho dù ở văn minh Thần Hà địa vị cũng sẽ rất cao.

- Sinh linh văn minh Thần Hà cũng chỉ muốn ép Sửu bà bà luyện đan cho chúng. Ít nhất thì trước mắt Sửu bà bà không nguy hiểm đến tính mạng, ngược lại sinh linh thần giới còn sẽ toàn lực bảo vệ bà ấy. Nếu chúng ta liều lĩnh đi cứu thì có khi còn hại bà ấy.

Ninh Tiểu Xuyên không thể không thừa nhận Thanh Thùy Vương nói có lý, là hắn quan tâm quá lại rối.

- Vậy giờ sao?

Nguyệt Thần hỏi.

Đàn Càn hòa thượng nói:

- A Di Đà Phật! Vừa rồi Nhạc trưởng lão đã nói, tầng thứ năm thế giới Phong Thần có thần dịch. Chúng ta muốn đi cứu người nhất định phải tăng cường tu vi trước. Mỗi một phần sức mạnh sẽ nâng cao một phần tỷ lệ thành công. Các vị thí chủ, mọi người thấy ta nói có lý không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.