Thiếu niên tà dị cảm nhận được khí tức nguy hiểm, lấy ra một đạo Thánh Quân Chiến Phù, kích phát sức mạnh của lá phù rồi ném lên trời.
Một tấm màn ánh sáng màu xanh phỉ thủy cao hàng trăm trượng tụ lại trên hư không, chặn được hết mọi công kích của Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên truyền hết Chí Tôn Khí trong cơ thể vào Thiên Đế Nhẫn, phát ra đòn mạnh nhất nhưng vẫn không thể phá vỡ tấm màn sáng đó.
Hai luồng năng lượng khủng bố đối đầu trên không trung khiến cho mấy người Kim Giác Yêu Hoàng, Ngân Giác Yêu Hoàng và Khuynh Phi Tử cảm giác bị đè nén nặng nề, giống như thứ gì đó đang đè xuống ngực họ vậy.
Tại nơi Ninh Tiểu Xuyên và thiếu niên tà dị kia chiến đấu, mặt đất nứt toác kéo dài ra xa, đại địa không ngừng rung chuyển, long khí dày đặc trên không trung.
Khó có thể tưởng tượng được đây chỉ là trận chiến giữa hai người trẻ tuổi.
Một khắc sau, Chí Tôn Khí của Ninh Tiểu Xuyên đã cạn kiệt, bởi dùng liên tiếp Thiên Tôn Ấn, thần thông Long tộc, Thần Ma Chí Tôn Thể, Bạch Sắc Cốt Châu vốn là tiêu hao Chí Tôn Khí rất lớn.
Chí Tôn Khí của Ninh Tiểu Xuyên không phải vô tận.
Thiếu niên tà dị kia thấy Chí Tôn Khí của Ninh Tiểu Xuyên sắp cạn, lập tức thu Thánh Quân Chiến Phù về.
Ánh mắt hắn lạnh lẽo, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên có thể buộc hắn phải dùng tới Thánh Quân Chiến Phù, ngay cả tu vi như Nhất Tích Độc Long cũng khó lòn ngưng tụ được một tấm.
- Hôm nay đến đây thôi! Không cần thiết phải đánh tiếp nữa!
Lúc này, sắc mặt Nhất Tích Độc Long có phần khó coi, đành phải bước ra.
Nhất Tích Độc Long không nói nhiều về việc thiếu niên tà dị kia rơi vào thế yếu. Hắn biết thiếu niên tà dị kia còn không ít tuyệt chiêu, chri là không tiện thi triển, nếu dùng tới chúng Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thua.
Nhìn bề ngoài thiếu niên tà dị chiếm thế thượng phong nhưng hắn phải dùng tới Thánh Quân Chiến Phù thì thực tế đã là thua.
Cho dù có đánh tiếp và chiến thắng Ninh Tiểu Xuyên thì cũng sẽ chỉ bị Liêu chê cười.
Cả Đại Diêm rất ít người biết Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Diệt Thế Đạo, và Liêu là một trong số đó.
Hắn biết Ninh Tiểu Xuyên cũng chưa dùng tới tuyệt chiêu mạnh nhất, sức mạnh của Diệt Thế Đạo.
Đương nhiên Liêu biết sự cường đại của Diệt Thế Đạo, nếu Ninh Tiểu Xuyên và thiếu niên tà dị kia dùng tới tuyệt chiêu thì thắng thua rất khó nói.
Nhưng cảnh giới của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay còn thua kém đối phương, đánh tiếp chắc chắn sẽ thiệt thòi.
- Chúng ta đi.
Nhất Tích Độc Long nhìn Liêu và Ninh Tiểu Xuyên, gương mặt không có bất cứ cảm xúc gì, vạch ra một khe nứt không gian rồi bước vào.
- Đại ca, lẽ nào cứ tha cho chúng?
Cửu Đầu Tử Giao rất không cam tâm. Nhưng Nhất Tích Độc Long đã bước vào khe hở không gian đương nhiên không trả lời hắn được. Bất lực, Cửu Đầu Tử Giao cũng đành bỏ đi.
- Con người, ngươi hãy nhớ lấy, ta là Tố Mệnh Nhân, Lương công tử.
Ninh Tiểu Xuyên cũng có sự kiêu ngạo của minh, ngươi coi thường ta thì ta cũng coi thường ngươi. Muốn chiến, ta cũng không sợ ngươi!
Thiếu niên tà dị cười lạnh, bước vào trong khe hở không gian, biết mất.
Ngay sau đó khe hở không gian cũng tan biến.
- Chiến lực của vị Đấu Chiến Thần Long Sứ này cường đại hơn những gì chúng ta thấy. Ta tin hắn còn chưa dùng tới tuyệt chiêu. Ngay cả Thánh Quân Chiến Phù hắn vừa dùng cũng không phải. Ninh Tiểu Xuyên, lần sau gặp hắn ngươi phải cẩn thận hơn.
Liêu nói.
- Ta cũng nhận ra. Dù thế nào cũng đa tạ Liêu tiền bối.
Ninh Tiểu Xuyên ôm quyền với Liêu, rồi giải thể với Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng biến lại thành thiếu nữ mặc áo đỏ, sắc mặt có phần tái nhợt, giống như mất máu quá nhiều vậy.
Vừa rồi chiến đấu với Lương công tử đã khiến Tiểu Hồng bị trọng thương, phải lập tức trị thương mới được.
Thanh Thùy Vương thấy thế liền tiến lại, đưa một cây thánh dược trị thương cho Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Đây là cây kỳ dược trị thương tám nghìn năm tuổi mà ta và Liêu thúc tìm được ở tầng thứ tư thế giới Phong Thần, cho nàng ta dùng đi.
- Đa tạ!
Ninh Tiểu Xuyên nhận lấy cây kỳ dược, lấy Dưỡng Tâm Chân Đỉnh ra thả cây kỳ dược vào dùng Diệt Thế Ma Hỏa luyện chế thành bảy viên đan dược.
Cho Tiểu Hồng dùng một viên, Ninh Tiểu Xuyên cũng dùng một viên rồi bắt đầu luyện hóa trị thương.
Một canh giờ sau, Ninh Tiểu Xuyên mở mắt, thấy thương thế của Tiểu Hồng đã hồi phục, cũng nhanh chóng đứng dậy.
- Liêu tiền bối, tiếp theo tiền bối có dự định gì?
Ninh Tiểu Xuyên biết lần này Liêu tới tìm bọn hắn không chỉ vì Nhất Tích Độc Long, chắc chắn có lý do khác.
- Bọn ta phát hiện một cái Ôn Thần Trì ở tầng thứ ba thế giới Phong Thần. Năng lượng trong đó rất đặc biệt, tôi luyện thân thể ở dó thể chất sẽ thay đổi, càng tôi luyện lâu hiệu quả càng tốt, thể chất càng cường đại.
Liêu nói.
- Nơi thần kỳ như vậy chắc chắn không ít người biết?
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, nếu vậy thì rất có thể sẽ lại xảy ra chiến đấu.
Nhạc Minh Tùng đã từng nhắc tới nơi này, nhưng khi Ninh Tiểu Xuyên và Cửu Vĩ Yêu Hậu tới tầng thứ ba thì chưa tìm thấy.
- Nơi đó rất bí mật, hơn nữa Liêu thúc cũng đã dùng thần thông giấu nơi đó đi rồi. Những người khác không cảm nhận được, nhưng cũng không thể che giấu được lâu. Chúng ta phải tới Ôn Thần Trì càng sớm càng tốt. Hơn nữa…
Thanh Thùy Vương ngừng một chút, có chút tiếu ý, nói:
- Hơn nữa còn còn một vị tình nhân cũ của ngươi ở đó nữa.
- Tình nhân cũ? Là ai?
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ tới Nguyệt Thàn, nhưng rồi lại lắc đầu. Giờ sinh linh văn minh Thần Hà ồ ạt vào Phong Thần di địa, sinh linh Đại Diêm và vào chắc chắn trở thành mục tiêu, Nguyệt Thần thông minh vậy sẽ không liều lĩnh.
Ngoài Nguyệt Thần, Ngự Tây Tây, Đường Thư Dao đều không có thực lực này. Nhưng người khác có thực lực thì cũng chỉ có Tử Hàn Yên và Bảo Châu Địa Tàng có thể vào đây.
Cũng không biết là ai?
- Đi thôi, đi là biết!
Thanh Thùy Vương không nói là ai, dẫn mấy người Ninh Tiểu Xuyên vào khe hở không gian Liêu mở ra tới đường vào tầng thứ ba.
Khuynh Phi Tử, Đát Hy công chúa, Kim Giác Yêu Hoàng, Ngân Giác Yêu Hoàng đều có được huyền hoàng khí từ Vấn Thần Đỉnh.
Vào tới tầng thứ ba, phi hành hai canh giờ sau, Thanh Thùy Vương dẫn mọi người tới một nơi không địa.
Trong phạm vi nghìn dặm đều là cảnh sắc hoang vu, xem ra đúng như Thanh Thùy Vương nói Ôn Thần Trì đã bị thần thông của Liêu giấu đi, với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể nhận ra điều gì.
- Mở!
Liêu dùng một ngón tay vạch một đường lên hư không, một trận dao động truyền đi, một mặt hồ màu tím xuất hiện trước mắt mọi người.
Một luồng khí tức tinh thuần tỏa ra từ mặt hồ, mấy người Ninh Tiểu Xuyên hít vào vài hơi liền cảm thấy tốc độ của Chí Tôn Khí trong cơ thể nhanh hơn vài lần.
- Thần kỳ thật! Chỉ ngửi một chút mà tốc độ của Chí Tôn Khí đã nhanh lên rồi!
Khuynh Phi Tử cảm nhận công hiệu thần kỳ đó không khỏi reo lên. Kim Giác Yêu Hoàng, và Ngân Giác Yêu Hoàng cũng đã gào rú hú hét nãy giờ rồi.
Ninh Tiểu Xuyên và Đát Hy công chúa định lực không tồi, tuy rất kinh ngạc nhưng không loạn lên như Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng.
Nhưng lạ là xung quanh Ôn Thần Trì bao phủ bởi một tầng khói tím, bọn Ninh Tiểu Xuyên chỉ nhìn được ở khoảng cách hơn chục mét, không thể nhìn thấy được toàn bộ Ôn Thần Trì, tạo cảm giác thần bí khó đoán.
- Ta không đợi được nữa rồi. Ta phải đi tôi luyện thân thể, chỉ cần tôi luyện thân thể trong Ôn Thần Trì là thể chất của ta có thể cường đại như sinh linh thần giới. Có thể chiến đấu trong cùng cảnh giới.
Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng kêu lên, mặc kệ ba bảy hăm mốt, định lao tới, nhưng bị Ninh Tiểu Xuyên ngăn lại.
Thanh Thùy Vương nói bên trong có tình nhân cũ của hắn vậy chắc chắn là nữ tử. Nhỡ Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng lao vào thật, Ninh Tiểu Xuyên thật không dám đảm bảo có thể kiềm chế không giết người.
- Đợi đi! Nàng ta cũng sắp ra rồi.
Liêu khẽ nói.
Một canh giờ sau, khí tức màu tím xung quanh Ôn Thần Trì bắt đầu giảm dần, không tới một khắc là biến mất hoàn toàn. Trên mặt hồ hiện lên một tuyệt sắc giai nhân mặc áo tím, khí chất ưu nhã mà cao quý, mỗi tấc da đều tỏa thần quang.
- Hàn Yên!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Tử Hàn yên xuất hiện trên mặt nước, tim đập thình thịch, nàng ấy đúng như tiên hoa trong nước, khiến tâm phách người ta rung động.
Lâu rồi không gặp!
Tử Hàn Yên đứng trên bề mặt Ôn Thần Trì, chậm rãi tiến lại gần Ninh Tiểu Xuyên, trong mắt lấp lánh ánh nước.
- Tiểu Xuyên!
Tử Hàn Yên run rẩy gọi.
Khi nàng cách Ninh Tiểu Xuyên mười mét, bước chân nhanh hơn, chạy về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Khoảnh khắc này nàng bất chấp tất cả!
Khoảnh khắc này nàng bắt đầu khóc!
Đây chính là sự tương tư!
Tử Hàn Yên nhanh chóng lao vào lòng Ninh Tiểu Xuyên, ôm chặt lấy hắn như mãi mãi sẽ không buông vậy.
Đát Hy công chúa ở bên cnahj thấy thế thì cảm giác như mất đi thứ gì đò, tim khẽ nhói đau, nhưng rốt cuộc là mất thứ gì nàng cũng không rõ.
Thanh y lão giả và Ngân Giác Yêu Hoàng thấy vậy thì giận dữ:
- Mẹ nó, ta đang hỏi tại sao không cho bọn ta vào, thì ra trong thần trì có giấu yêu nữ à!
Hai người họ tới bên cạnh Đát Hy công chúa, nói nhỏ:
- Có cần ta giúp ngươi giải quyết Ninh Tiểu Xuyên không?
- Giải quyết Ninh Tiểu Xuyên và giúp ta thì liên quan gì tới nhau?
Đát Hy công chúa không hiểu tại sao Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng lại tìm tới mình. Nàng và Ninh Tiểu Xuyên không có thù hận, tại sao lại phải giải quyết hăn?
- Ngươi nhìn đi, tiểu tử đó lại đang nuôi nữ nhân, ngươi không giận à?
Kim Giác Yêu Hoàng nói.
Đát Hy công chúa mặt đỏ lên, mặc kệ hai người họ.
Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng thấy vô vị, cũng bỏ đi.
- Rõ ràng là ghen mà còn làm bộ không biết. Thật không biết hồ ly tinh này nghĩ thế nào? Vẫn là hai bọn ta cương trực, trong ngoài như một. Nhạc trưởng lão nói có phải không?
- Hề hề, hai ngươi không phải muốn giải quyết hắn sao? Lại đây ta nói cách cho!
Nhạc Minh Tùng cười đểu, nói chủ ý của mình cho hai người họ.
Rồi ba người cùng yên lặng, nhìn nhau cười hiểu ý.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]