Chương trước
Chương sau
Thấy Ninh Tiểu Xuyên chỉ hỏi thăm tin tức về tỷ tỷ, trong lòng Nhiếp Lan Chi không khỏi thấy hụt hẫng, cúi xuống không để Ninh Tiểu Xuyên thấy nét mặt mình, nhẹ nhàng nói:

- Tỷ tỷ hiện không có ở đây, phải đến đêm tỷ ấy mới quay về.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, Nhiếp Lan Tâm lại không có ở đây?

Xem ra muốn đánh lui Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị thì phải dựa vào chính mình thôi.

- Lan Chi, trận pháp dựng từ kim thạch này là do tỷ tỷ ngươi bày ra sao? Đây là trận pháp gì vậy?

Ninh Tiểu Xuyên cũng có nghiên cứu qua về trận pháp, đứng bên ngoài quan sát nhưng chẳng biết được điều gì.

Trận pháp này rất cổ quái, không gian bên trong trận pháp hoàn toàn bị tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, ngay cả gió thổi tới trận pháp cũng lập tức dừng lại, không thể quấy động được không gian bên trong trận pháp.

Nhiếp Lan Chi đứng phía sau Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Đây là không gian truyền tống trận. Tỷ tỷ đi qua nó để rời khỏi đây. Tỷ ấy bảo ta đợi ở đây, nếu gặp nguy hiểm thì trốn trong trận pháp.

Ninh Tiểu Xuyên dừng bước, gật đầu hiểu ra, thì ra đây là không gian truyền tống trận.

Không gian truyền tống trận có thể nói là khá phức tạp, tiêu hao khá nhiều nguyên khí. Tu sĩ bình thường cho dù có thành tựu lớn về trận pháp cũng không thể sắp đặt được không gian truyền tống trận. Chỉ có tu sĩ Vạn Cổ Cảnh mới bố trí được trận pháp này.

Hơn nữa, không gian truyền tống trận mà tu sĩ Vạn Cổ Cảnh bố trí thường đều là quy mô nhỏ, số lượng người truyền tống một lần không nhiều, nhiều nhất chỉ hai mươi người.

Hoàn thành một lần truyền tống không gian xa một vạn dặm sẽ tiêu hao một lượng cực lớn huyền thạch.

Nếu muốn truyền tống một trăm vạn dặm, thậm chí là truyền tống vượt cương vực hoặc vượt đại lục, số lượng huyền thạch tiêu hao còn kinh người hơn. Hơn nữa còn phải cần năng lượng của thiên phẩm huyền thạch mới truyền tống được xa như vậy.

Thật ra, các đại Thánh Thổ ở Thiên Hư Đại Lục hầu như đều có một cái không gian truyền tống trận. Chỉ là nó tiêu hao huyền thạch quá lớn, khởi động cũng quá phiền phức, nên nếu không phải thật sự quan trọng thì sẽ không dùng tới không gian truyền tống trận.

- Tỷ tỷ ngươi không nói nàng ấy đi đâu sao?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Nhiếp Lan Chi nói:

- Tỷ ấy nói muốn về hoàng thành của Ngọc Tinh Mỹ Nhân Tộc. Hình như đi lấy thứ gì đó quan trọng, hơn nữa lãnh địa của Ngọc Tinh Mỹ Nhân Tộc hầu như không ở Thiên Hư Đại Lục mà ở đại lục khác.

- Ý ngươi là không gian truyền tống trận này nối với đại lục khác?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn không gian truyền tống trận, trong lòng hơi kinh ngạc.

Trận pháp vượt đại lục không phải thứ người thường có thể bố trí. Cho dù là tu sĩ Vạn Cổ Cảnh có lẽ cũng không có bản lĩnh này.

Lẽ nào tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu đã hồi phục hoàn toàn rồi?

Ninh Tiểu Xuyên trong lòng thấy chấn động không nhỏ, vô cùng tò mò không biết tu vi của Vạn Âm Tiên Hậu đã đạt tới trình độ nào rồi? Phải biết rằng khi Vạn Âm Tiên Hậu còn sống đã là Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín, chỉ cách Tạo Hoá Cảnh một bước nữa thôi.

Nếu thật sự đoạt được tạo hoá thuộc về mình thì có lẽ tu vi đã vượt qua Chí Tôn rồi.

Nhiếp Lan Chi khẽ gật đầu:

- Có lẽ là nối liền với một đại lục khác. Dù sao thì tỷ tỷ cũng nói vậy, ta cũng không rõ lắm.

Nếu cho Ninh Tiểu Xuyên khoảng mười ngày nửa tháng, chưa biết chừng hắn có thể nghiên cứu được phương thức khởi động trận pháp.

Nhưng đáng tiếc lúc này hắn có rất ít thời gian, căn bản không có thời gian nghiên cứu không gian truyền tống trận này. Nếu không thì có thể dùng nó để thoát khỏi sự truy sát của Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị.

Tu sĩ Vạn Cổ Cảnh khi bố trí không gian truyền tống trận thì thường bố trí trận pháp phòng ngự bên ngoài để chống lại sự phá huỷ từ bên ngoài.

Nếu trốn trong không gian truyền tống trận thì có thể mượn trận pháp phòng ngự để chống lại Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị.

Chỉ cần cố gắng gượng tới lúc Nhiếp Lan Tâm, cũng chính là Vạn Âm Tiên Hậu trở về, hoặc khi Ninh Tiểu Xuyên hồi phục được hơn nửa thương thế thì đó chính là lúc Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị phải chết.

Uỳnh uỳnh!

Từ trong rừng truyền ra tiếng động rung chuyển trời đất.

Huyền thú, yêu thú từ trong cổ lâm chạy bán mạng ra ngoài, tất cả đều chạy về một hướng. Một đàn yêu cầm bay qua bầu trời, phát ra tiếng kêu sợ hãi bay vào trong khu rừng phía xa.

Phía trên bầu trời của cổ lâm, bay tới một đám yêu vân đen sì cuồn cuộn. Hai luồng năng lượng khủng khiếp truyền ra từ trong yêu vân, khiến đám huyền thú, yêu thú dưới mặt đất phải quỳ mọp xuống, toàn thân run rẩy không dám động đậy.

Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị từ trong yêu vân bay ra, đáp xuống bên bờ hồ, họ có dung nhan và dáng người tuyệt mỹ hoàn hảo không tì vết. Bất cứ nam nhân nào thấy yêu nữ như vậy cũng động tâm. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên thì khác, thấy bọn họ thì giống như gặp hai sát tinh vậy.

Để tránh Ninh Tiểu Xuyên lại chạy trốn, Huyễn Cấu yêu thị tung một viên Định Thân Châu lên không trung vài chục trượng.

Định Thân Châu bay trên không trung, phát ra một luồng năng lượng vô hình khoá cả không gian trong cổ lâm lại.

Những huyền thú tu vi thấp một chút dưới tác động của Định Thân Châu không thể động đậy được.

Ninh Tiểu Xuyên có tu vi thâm hậu, nhưng dưới sự áp chế của Định Thân Châu động tác cũng chậm hơn chục lần, giống như rơi xuống bùn vậy.

Nếu hai yêu thị không bị ảnh hưởng mà Ninh Tiểu Xuyên lại bị thì vô cùng bất lợi cho hắn.

Ly Vẫn yêu thị nhìn Ninh Tiểu Xuyên đứng bên cạnh trận pháp, ánh mắt tối lại:

- Diệt Nhân Vương, sao ngươi không chạy nữa? Từ bỏ vậy sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ly Vẫn yêu thị, Huyễn Cấu yêu thị, các ngươi dù thế nào cũng là cường giả yêu tộc Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín. Với tu vi của hai người, truy sát hai ngày hai đêm cũng không làm gì được ta. Nếu đợi đến khi thương thế của ta hồi phục, không phải sẽ lúc các ngươi phải chết hay sao?

Huyễn Cấu yêu thị nhướn mắt, cười khảy:

- Ngươi tưởng lần này vẫn chạy thoát được hay sao?

- Nếu không phải dựa vào sức mạnh của Thứ Thần huyết y thì ngươi đã chết trong tay bọn ta lâu rồi. Tốt nhất hãy ngoan ngoãn thả Yêu Hoàng đại nhân trong Trấn Yêu Tháp ra, chưa biết chừng bọn ta có thể tha cho mạng cái chó của ngươi.

Ly Vẫn yêu thị cầm món chí tôn khí hình trăng lưỡi liềm, ngực ưỡn cao, khí thế bức người, giống như vẫn coi Ninh Tiểu Xuyên là thuộc hạ yêu tộc vậy.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ cười, lùi sau một bước vào trong không gian truyền tống trận, móc móc ngón tay với Ly Vẫn yêu thị:

- Có bản lĩnh thì truy sát ta đi!

- Tưởng ta không giết được ngươi?!

Ly Vẫn yêu thị truyền yêu nguyên hùng hậu vào trong món chí tôn khí, thân thể bay lên, giơ cao chí tôn khí lên quá đầu, nhằm thẳng Ninh Tiểu Xuyên đang đứng ở không gian truyền tống trận mà chém xuống.

Bùm!

Mắt thấy chí tôn khí sắp chém xuống đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, đột nhiên một tầng sáng kim sắc chặn chí tôn khí lại, phát ra âm thanh kim loại va chạm.

Một luồng phản lực từ quầng sáng đánh bật lại khiến Ly Vẫn yêu thị bị bay ra sau hơn hai chục mét, rơi xuống đất loạng choạng lùi sau hơn chục bước.

Quầng sáng xuất hiện gợn sóng rồi trở lại bình thường, biến mất như vô hình.

- Trận pháp phòng ngự!

Ly Vẫn yêu thị sau khi đứng vững lại được, nhìn những tảng kim thạch lớn xung quanh Ninh Tiểu Xuyên, cuối cùng cũng hiểu tại sao Ninh Tiểu Xuyên lại không hề sợ hãi. Thì ra hắn muốn mượn sức mạnh của trận pháp để chặn công kích.

- Cùng ra tay. Ta không tin chỉ một trận pháp phòng ngự mà chống lại được chúng ta.

Ly Vẫn yêu thị nhìn Ninh Tiểu Xuyên gần ngay trước mắt vô cùng phẫn nộ, đương nhiên không thể từ bỏ.

Ả đánh thức khí linh của chí tôn khí, một quầng bạch quang bạo phát sáng chói như mặt trời.

Sức mạnh không ngừng tăng lên.

Món chí tôn khí này có tên là Nguyệt Tinh Bảo Luân, đã là cấp thượng phẩm chí tôn khí đỉnh phong. Khi kích phát toàn bộ uy lực thì không hề thua kém chí tôn vương khí, có thể coi là một món chuẩn chí tôn vương khí.

Huyễn Cấu yêu thị lấy ra một món chí tôn vương khí, là một cái đĩa màu tím được khảm vô số hoa văn kim loại.

Huyễn Cấu yêu thị truyền yêu nguyên vào chí tôn vương khí hình đĩa, dần dần thức tỉnh khí linh trong nó, kích phát năng lượng bản nguyên cường đại.

Đương nhiên món chí tôn vương khí của Huyễn Cấu yêu thị có chỗ tàn khuyết, không thể phát huy toàn bộ uy lực, cũng chỉ có thể coi là chuẩn chí tôn vương khí.

Uỳnh uỳnh!

Hai yêu thị tung chuẩn chí tôn vương khí ra, đánh lên không gian truyền tống trận.

Bên ngoài truyền tống trận lại xuất hiện một quầng kim quang, dưới sự công kích của chuẩn chí tôn vương khí, quầng sáng rung lên dữ dội, lõm vào trong giống như sắp nổ tung vậy.

Uỳnh!

Cuối cùng quầng kim quang vẫn chặn lại được công kích của Huyễn Cấu và Ly Vẫn yêu thị.

- Bọn chúng đều có chuẩn chí tôn vương khí, cho dù lực phòng ngự của trận pháp rất mạnh thì e rằng cũng không gắng gượng được bao lâu.

Ninh Tiểu Xuyên hiểu rất rõ uy lực của chí tôn vương khí, trước sự công kích không ngừng của nó, cho dù là trận pháp phòng ngự của tu sĩ Tạo Hoá Cảnh cũng có thể sẽ bị công phá.

Ninh Tiểu Xuyên bảo Nhiếp Lan Chi khống chế trận pháp phòng ngự, còn hắn uống một viên nhân cấp đan trị thương, bắt đầu toàn lực trị thương.

Lần này thật sự hắn đã thương rất nặng, nhục thân bị đánh tơi tả, ngay cả Võ Đạo Tâm Cung cũng bị tổn thương nghiêm trọng. Cho dù uống Lục Chuyển Hoàn Dương Đan cũng phải mất một canh giờ mới hồi phục được sáu phần thương thế.

Nhìn bề ngoài dường như thương thế của Ninh Tiểu Xuyên đã hồi phục, không thấy bất cứ thương thế nào. Nhưng thương thế ở huyết mạch, Võ Đạo Tâm Cung, lục phủ ngũ tạng thì không dễ hồi phục như vậy, cần phải tiếp tục dưỡng thương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.