- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Mặc dù Lục Khánh Nguyên không vào được, thế nhưng chúng ta cũng không ra được. Ta thì còn đỡ, cho dù ở trong này mấy ngàn năm thì cũng không chết, vẫn xinh đẹp dễ thương. Thế nhưng, ngươi chỉ là một nhân loại, cho dù tu vi có lợi hại hơn thì tối đa cũng chỉ có thể chống đỡ được một vài năm, cuối cùng cũng sẽ bị chết đói.
Củ cải đỏ nói.
Ninh Tiểu Xuyên cười đáp:
- Không sao, cho dù ta chết đói thì ngươi cũng sẽ chết trước ta.
- Tại sao?
Củ cải đỏ khó hiểu hỏi.
- Nếu ta sắp chết đói, chẳng lẽ lại không ăn sống củ cải như ngươi?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Củ cải đỏ liền tức giận đến trợn trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ninh Tiểu Nhân, ngươi thật không biết điều, cho dù ngươi chết đói cũng không nên ăn ta mới phải, chúng ta dù sao cũng cùng chung hoạn nạn, sinh tử gắn bó, quan hệ đã vượt qua tình hữu nghị, vượt qua sinh mệnh và tử vong, tương lai thậm chí còn có khả năng có một đoạn tình cảm vui buồn có nhau, kinh thiên động địa.
Nàng lại nói tiếp:
- Nếu như ngươi chết đói, rất có thể ta sẽ tự tử vì ngươi. Không ngờ ngươi lại tàn nhẫn như thế, ngươi là dã thú đội lốt người, vậy mà tối hôm qua ta còn cho ngươi ăn một lớp vỏ sâm, mùi vị rất không tệ phải không? Muốn ăn toàn bộ phải không? Haizz, tức chết ta rồi, thật đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-thien-ton/2120211/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.