- Ngân Lân tộc chính là chủng tộc của một trong sáu đại Huyền thú dưới trướng Thánh Ngư Vương, ta chính là thú tướng thứ tư của Ngân Lân tộc – Mộc Thiên Ngân. Nha đầu, ngươi có bằng lòng làm nữ bộc của ta hay không?
Nam tử toàn thân vảy bạc cười nói.
Huyền thú cao cấp có thể hóa thành hình người, có thể hiểu nhân tính, trong đó, có rất nhiều Huyền thú cao cấp đều sẽ bắt những nữ tử nhân loại có chút mỹ mạo để giam giữ, xem như nữ bộc, nữ nô, phục vụ cho thú vui dâm dục của bọn chúng.
Nếu như những nữ bộc này phát sinh quan hệ với Huyền thú cao cấp thì vẫn có thể mang thai, sinh ra đời sau là dị chủng nửa người nửa thú.
Dị chủng nửa người nửa thú phần lớn đều có khiếm khuyết, không thể nào tu luyện Võ Đạo, cũng không thể kế thừa khí lực của Huyền thú cường đại, cuối cùng lại biến thành nô lệ cấp thấp nhất trong các tộc Huyền thú.
Chỉ có rất ít dị chủng mới có thể sinh ra thể chất nghịch thiên, thế nhưng, địa vị thì vẫn ti tiện như trước.
Không thuộc về Huyền thú, cũng không thuộc về nhân loại.
Sau khi nghe thấy lời nói của nam tử vảy bạc, sắc mặt Tử Hàm Yên lập tức khẽ biến đổi.
Lão giả áo bào tím đứng sau lưng nàng liền bước ra, cúi đầu với nam tử vảy bạc, nói:
- Thú tướng đại nhân tôn kính, tiểu thư nhà chúng ta chính là cháu gái của Tộc Vương Tử tộc, địa vị tôn quý. Nếu như thú tướng đại nhân thật sự muốn thu nữ bộc, Tử tộc chúng ta có thể tiến cử một trăm người khác để dâng lên cho Ngân Lân tộc.
Nam tử vảy bạc dùng ánh mắt dâm đãng trần trụi nhìn Tử Hàm Yên, càng nhìn càng thấy mỹ mạo của nàng cực kỳ kinh người, liền cười lạnh một tiếng, nói:
- Thì ra là cháu gái của Tộc Vương Tư Đồ tộc, nếu đã như vậy thì ta sẽ thu nàng làm đạo lữ, sau này nhất định sẽ hướng lên Tộc Vương Tử tộc cầu hôn. Chẳng qua, hôm nay nàng nhất định phải đi theo ta.
Ánh mắt lão giả áo bào tím chợt trở nên lạnh lùng, nói:
- Tử tộc chúng ta dù sao cũng là đại tộc truyền thừa cổ xưa, ngươi đừng khinh người quá đáng.
- Đừng có không biết tốt xấu, ta đã nể mặt Tử tộc các ngươi lắm rồi đấy!
Trên cánh tay của nam tử vảy bạc chợt toát ra ngân quang, hóa thành một trảo dài mấy chục thước, vồ về phía Tử Hàm Yên.
- Đừng mơ đưa tiểu thư nhà ta đi!
Hai tay lão giả áo bào trắng đẩy ra, ngưng tụ thành một quả cầu hỏa diễm màu tím.
Đám hỏa diễm màu tím không ngừng xoay tròn, nhiệt độ càng lúc càng cao, nóng rực như cái lò lửa, liền đánh thẳng về phía nam tử vảy bạc.
Lão giả áo bào tím chính là cao thủ Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, thi triển ra Thần Thông Võ Đạo “Hỗn Nguyên Tử Hỏa”, chuyên môn khắc chế Huyền thú trong nước, muốn bức lui nam tử vảy bạc.
Nam tử vảy bạc cười một tiếng quái dị, bàn tay lớn đập xuống, lập tức đánh nát Tử Hỏa viên cầu cực lớn.
- Nhân loại kia, ngay cả Nhất Bộ Thiên Thê cũng chưa đạt tới mà cũng dám giao thủ với bổn tọa, thật sự là không biết sống chết.
Nam tử vảy bạc hóa thành một đạo lưu quang màu bạc, liền duỗi ra một trảo đầy lân phiến, xé rách nguyên khí hộ thể của lão giả áo bào tím.
Lão giả áo bào tím cực kỳ kinh hãi, bàn chân đạp mạnh lên mặt đất, bùn đất lập tức dâng lên, tạo thành một bức tường cao đến ba trượng.
Bức tường này bị nguyên khí bao trùm, phát ra màu sắc lấp lánh như kim loại.
Phành...
Sau lưng nam tử vảy bạc ngưng tụ thành một cái đuôi cá màu bạc cực lớn, đuôi cá khẽ quẩy, liền đánh nát vách tường, một quyền đánh lên ngực lão giả áo bào tím.
Rắc rắc…
Ngực của lão giả áo bào tím bị đục thủng, xương sườn đứt đoạn, liền thổ ra một ngụm máu tươi, thân thể không ngừng thối lui về phía sau.
Nam tử vảy bạc liền đuổi theo, tốc độ giống như tia chớp, một chưởng đánh cho đầu lão giả áo bào tím lún vào trong cổ, sau đó móc tim của hắn, bỏ vào trong miệng mình.
Nhóp nhép…
Nam tử vảy bạc nhai rào rạo, bộ dạng thập phần hưởng thụ.
Trái tim của Võ giả nhân loại đối với Huyền thú mà nói, cũng giống như Huyền đan cao cấp đề thăng tu vi.
Ăn một trái tim Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, tu vi của nam tử vảy bạc liền có thể tiến một bước dài.
- Mộc Thiên Ngân, ngươi thật quá đáng, dám công nhiên giết chết Võ giả Tử tộc, nhất định ngươi sẽ trả giá đắt.
Một lão giả áo bào tím khác tức giận đến mức sợ hãi phát run.
- Ngân Lân tộc chúng ta sợ Tử tộc các ngươi sao?
Hai tay nam tử Ngân Lân tộc đều là máu tươi, liền đi về phía Tử Hàm Yên, khóe miệng khẽ mỉm cười, nói:
- Tiểu nha đầu, đi cùng bổn tọa thôi, đừng ép bổn tọa dùng vũ lực, như vậy không có lợi với ngươi đâu.
- Tử cô nương, ngươi lui xuống trước đi, nơi này giao cho ta là được.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không quên ân tình của Tử tộc, chút việc nhỏ này, hắn vẫn có thể hỗ trợ giải quyết.
Tử Hàm Yên khẽ lắc đầu, nói:
- Cứ để ta giải quyết đi, dù sao thì ta cũng là cháu gái của Tộc Vương Tử tộc, Ngân Lân tộc dám làm gì ta sao? Ngươi nhanh dẫn bằng hữu của mình rời đi, tránh cho bị bọn chúng chú ý.
Nam tử vảy bạc nhìn thấy lời nói của Ninh Tiểu Xuyên và Tử Hàm Yên có chút thân mật, trong mắt lập tức lộ ra sát ý, cười lạnh nói:
- Các ngươi cũng đừng đi nữa, vừa vặn ta đang muốn trùng kích cảnh giới Huyền thú cửu phẩm cao cấp, cần phải nuốt trái tim của các ngươi, thì mới có thể thành công.
Ầm...
Cánh tay nam tử vảy bạc vung lên, một đám lân phiến màu bạc bay ra ngoài, đoán chừng hơn mấy trăm mảnh.
Lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra Thiên võ nguyên khí, hóa thành một tầng bình chướng màu vàng, xuất hiện gợn sóng như nước, cuốn toàn bộ lân phiến vào bên trong.
Vụt vụt vụt...
Lân phiến màu bạc liền bắn ngược trở về với tốc độ càng nhanh hơn.
Nam tử vảy bạc thoáng kinh hãi, ống tay áo vừa rung lên, liền có một tấm chắn Huyền Khí giống như mai rùa xuất hiện, ngăn cản hết toàn bộ lân phiến màu bạc.
Phành phành phành...
Tiếng va đập liên tiếp vang lên.
Toàn bộ lân phiến đều rơi xuống đất.
- Khó trách lại không biết trời cao đất rộng như vậy, thì ra là có chút bản lĩnh.
Nam tử vảy bạc đột nhiên đạp lên mặt đất một cái, thân thể đột nhiên phóng tới, giống như một mũi tên bạc rời cung, đánh ra một đạo đại thủ ấn.
Bàn tay của hắn còn lớn gấp năm lần của nhân loại, bề mặt tràn ngập lân phiến, tại lòng bàn tay nổi lên một đoàn hỏa diễm màu bạc.
Nhiệt độ của hỏa diễm này cũng không cao lắm, ngược lại còn lưu chuyển từng tia hàn khí.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên vô cùng sắc bén, bước nhanh về phía trước, lỗ chân lông trên tay bạo phát hào quang thiểm điện, cũng đánh ra một chưởng.
Một cái Thiểm Điện Thú Trảo cực lớn từ trong lòng bàn tay xuất hiện, trên thân dày đặc lân phiến, móng vuốt sắc bén không gì sánh được.
Đây là Thần Thông “Thiểm Điện Thần Thú”.
Từ sau khi Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra Thiên võ nguyên khí, Thiểm Điện Thần Thú lại càng trở nên ngưng thực hơn, quả thực giống như một cái thú trảo được đúc luyện từ kim loại, có lực lượng hủy diệt không gì có thể ngăn cản.
Hắn thậm chí hoài nghi rằng, nếu tu luyện chiêu Thần Thông này đến mức tận cùng, nói không chừng trong cơ thể sẽ thật sự sinh ra một đầu Thiểm Điện Thần Thú.
Ầm...
Hai chưởng va chạm vào nhau.
Thiểm Điện Thú Trảo lập tức xé nứt lân phiến trên tay nam tử vảy bạc, để lại một vệt máu dài, lân phiến trên miệng vết thương bị nghiền nát, huyết nhục lộ ra. Thiểm điện theo vết thương chui vào trong cơ thể, tàn phá huyết nhục của nam tử vảy bạc, thậm chí đánh lên xương cốt của hắn.
Trong miệng nam tử vảy bạc phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp, lập tức thối lui trở về.
Hắn chỉ cảm thấy huyết mạch trên đầu cánh tay bị thiểm điện chém rách, nửa người mất đi tri giác, trong lòng phẫn nộ không gì sánh được, liền nắm cổ thuẫn mai rùa trong tay, nện về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên còn ra tay nhanh hơn cả hắn.
Ninh Tiểu Xuyên lại đánh ra một đạo Thần Thông thiểm điện, đánh bay cổ thuẫn mai rùa trong tay hắn, nện vào trong đất.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên hóa chưởng thành đao, bổ ra Thiên võ nguyên khí, phá vỡ nguyên khí hộ thể của Ưng lão, để lại một vết máu dài cả thước trên cổ của đối phương.
Phành phành phành...
Lại là ba đạo chưởng đao liên tiếp.
Nam tử vảy bạc bị chém bay ra ngoài, trên thân xuất hiện thêm ba đạo vết thương đẫm máu.
Toàn thân hắn đều bị lân phiến màu bạc bao trùm, thế nhưng lại không thể ngăn cản được Thiên võ nguyên khí, nếu không phải thân thể của hắn cường đại,e rằng đã sớm bị chặt thành mấy khúc rồi.
Grào...
Nam tử vảy bạc vô cùng phẫn nộ, trong miệng phát ra tiếng hét dài.
Trong cơ thể hắn bạo xạ ngân quang lóa mắt, trong không khí ngưng tụ ra hơn vạn giọt “nước màu bạc”, giống như quang điểm lơ lửng trong không trung.
Những giọt nước màu bạc này hoàn toàn vây quanh Ninh Tiểu Xuyên, đồng thời công kích thẳng về phía hắn, hóa thành một đạo thủy cầu màu bạc cực lớn, giam cầm Ninh Tiểu Xuyên vào bên trong.
Đây là thiên phú Thần Thông của Ngân Lân tộc, “Thái Nhất Thần Thủy”, mỗi một giọt nước đều nặng tới vạn cân.
Chỉ có Huyền thú đạt tới cấp bậc cửu phẩm thì mới có thể thức tỉnh thiên phú Thần Thông trong cơ thể.
- Nực cười, một tiểu tử nhân loại cũng dám đấu cùng ta, không biết sống chết.
Nam tử vảy bạc hừ lạnh một tiếng.
Vừa dứt lời, liền bộc phát một tiếng vang thật lớn.
Phành...
Một đạo cột sáng hỏa diễm đỏ thẫm, xuyên qua thủy cầu màu bạc, bổ đôi Thái Nhất Thần Thủy.
Ninh Tiểu Xuyên cầm cổ đăng thanh đồng trong tay, đứng giữa hư không, mang theo ánh mắt bễ nghễ thiên hạ quần hùng, chỉ một ngón tay về phía nam tử vảy bạc, lạnh nhạt nói:
- Người không biết sống chết là ngươi!
Trong cổ đăng thanh đồng xuất hiện một đầu Hỏa Điểu ba chân, từ trong ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên bay ra.
Vụt...
Hỏa Điểu ba chân bị ngọn lửa bao trùm, giống như một vầng Diệu Nhật đang rực cháy, duỗi ra một cái cự trảo, xé nát nam tử vảy bạc thành mảnh vụn.
Lực lượng hỏa diễm vô cùng khủng bố, chỉ trong chớp mắt đã thiêu đốt thi thể của hắn thành tro bụi.
Dầu thắp của cổ đăng thanh đồng là dùng huyết dịch của Võ giả Tứ Bộ Thiên Thê, uy lực tất nhiên cường đại hơn trước kia rất nhiều, chỉ một đầu thú tướng, há có thể ngăn cản được?
Ninh Tiểu Xuyên nâng cổ đăng thanh đồng trong tay, từ trên trời hạ xuống.
Toàn thân hắn bị thần quang bao trùm, tựa như thiếu niên Thần Linh giáng lâm phàm trần, chấn nhiếp hai đầu Huyền thú nhân hình cao cấp ở đằng xa, khiến bọn chúng đều thối lui về phía sau một bước.
- Ngông cuồng, không ngờ ngươi dám giết thú tướng dưới trướng Thánh Ngư Vương, bất luận ngươi là ai, chắc chắn sẽ phải chết thảm trong Táng Thần Sơn này.
Đại hán cao ba mét tự biết mình không phải là đối thủ của Ninh Tiểu Xuyên, trong miệng liền phát ra một tiếng thét dài, thanh âm truyền lên đỉnh núi, truyền tin cho Tứ hoàng tử của Thánh Ngư tộc.
Thiền Thừ lạnh lùng cười, nói:
- Thú tướng dưới trướng Thánh Ngư Vương bị giết cũng đáng đời hắn. Lão tử cũng không tin ngươi dám làm gì chúng ta.
- Khẩu khí của các hạ thật lớn, không ngờ ngay cả Thánh Ngư Vương cũng không để vào mắt. Trong toàn bộ Đại Hoang này, e rằng còn chưa có người nào có khẩu khí lớn như vậy.
Nữ tử có cái đuôi trắng lộ ra dưới váy, lạnh lùng cười.
- Vậy sao?
Thiền Thừ lấy ra một tấm lệnh bài, bày ra trước mặt đại hán và hồ nữ, nói:
- Nói thật cho các ngươi biết, chúng ta là người của Thanh Tước Vương đại nhân. Các ngươi là cái thá gì mà dám đối địch với Thanh Tước Vương?
- Thanh Tước Vương…
Đại hán cao ba mét và hồ nữ đều thoáng kinh hãi, gắt gao nhìn chằm chằm lệnh bài trong tay Thiền Thừ.
Trên đỉnh núi có hơn mười đầu Huyền thú cao cấp bay xuống.
Tất cả bọn chúng đều có thể hóa thành hình người, ít nhất cũng là Huyền thú thất phẩm. Có Huyền thú biến hóa thành nữ tử mỹ mạo diễm lệ, có Huyền thú biến hóa thành thư sinh mặc áo trắng, có Huyền thú biến hóa thành lão giả tóc bạc lưng còng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]