Chương trước
Chương sau
Loan phu nhân nói:

- Haizz, chỉ có thể trách tiểu tử kia thật không biết trời cao đất rộng, Huyền Khí cửu phẩm cũng dám lấy ra khoe khoang, chết oan uổng cũng đáng đời.

- Nàng không phải là vừa mắt tiểu tử kia rồi chứ?

Tư Đồ Liên cười lạnh nói.

Loan phu nhân cười vũ mị, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, ôn nhu nói:

- Thực ra, tiểu tử kia cũng có chút tuấn tú, tu vi Võ Đạo cũng rất xuất chúng, nếu như có thể đạt được dương nguyên của hắn, nói không chừng tu vi của ta còn có thể nâng cao một bước.

Tư Đồ Liên cũng không hề tức giận, chỉ cười nhạt nói:

- Vậy thì thật đáng tiếc, hắn nhất định sẽ bị người của Lôi tộc bầm thây vạn đoạn, nàng không có cơ hội này rồi.

- Ha ha.

Loan phu nhân cười khoan thai, ánh mắt câu hồn không gì sánh được.

Tại một nơi thành vực khác, trên một tòa lâu tháp bảy tầng màu xanh.

Tử Hàm Yên đứng trên tầng thứ bảy, có thể quan sát hơn phân nửa Thiên Thạch Thành, đôi tinh mâu nhìn về phía cái lồng Lôi Điện xa xa, khẽ nhíu mày, nói:

- Lão tổ tông, chúng ta có cần ra tay cứu bọn họ không?

Lão tổ tông Tử tộc ngồi trong một tòa nhà hình tháp, thân thể bị hào quang màu trắng bao phủ, nói:

- Ngươi phải hiểu rằng Tử tộc chúng ta có thể giúp hắn ở những phương diện khác, tạo nên thiện duyên. Thế nhưng, nếu như chúng ta ra tay cứu hắn, nhất định sẽ triệt để đắc tội với Lôi tộc, thậm chí bị những thế lực khác trong Thiên Thạch Thành công kích.

Tử Hàm Yên tất nhiên cũng hiểu được mối quan hệ tốt xấu trong đó, nói:

- Thế nhưng, Lôi tộc đã có hai kiện Huyền Khí cửu phẩm rồi. Nếu như để cho bọn hắn có thêm một kiện Huyền Khí cửu phẩm nữa, thực lực nhất định sẽ càng trở nên cường đại hơn, đối với Tử tộc chúng mà nói, cũng rất bất lợi.

- Yên nhi, lão tổ tông biết ngươi có hảo cảm với Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng, điều kiện tiên quyết khi giúp người là không làm bản thân bị vướng vào. Tử tộc cũng không phải chỉ có hai người chúng ta, còn có hàng ngàn hàng vạn tộc nhân khác, hôm nay chúng ta cứu hắn một mạng, tương lai e rằng sẽ có hàng trăm hàng ngàn tộc nhân chết trong tay Lôi tộc. Quan hệ lợi ích giữa các đại tộc, ngươi vẫn phải học thêm rồi.

Lão tổ tông Tử tộc vừa dứt lời, liền nhắm mắt lại, trầm mặc nửa ngày mới nói tiếp:

- Thật ra, ngươi cũng không cần lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên, tâm trí của hắn không dưới ngươi, nếu như hắn đã dám xuất ra Huyền Khí cửu phẩm, như vậy chứng tỏ hắn nhất định có biện pháp để bảo trụ Huyền Khí cửu phẩm.

- Hắn thật sự có biện pháp bảo trụ Huyền Khí cửu phẩm ư? Thế nhưng tu vi Võ Đạo của Lôi Ngao đã bước vào Tứ Bộ Thiên Thê, lại điều động đông đảo cường giả Lôi tộc. Haizz…

Tử Hàm Yên khẽ thở dài một tiếng, cắn chặt răng, tiếp tục quan sát Lôi Vân Tráo.

Trong Bỉ Khâu tự.

Ninh Tiểu Xuyên đứng trong Phật đường, sắc mặt có chút ngưng trọng, nói:

- Ta hiểu rồi, nhất định là lúc ta giao thủ với Lôi Nhất, hắn đã ghi nhớ lại ấn ký Võ Đạo của ta, cho nên người của Lôi tộc mới có thể tìm được chúng ta.

Nghĩ thông suốt nguyên nhân mấu chốt trong đó, Ninh Tiểu Xuyên lập tức điều động lực lượng Ma kiếm trong cơ thể, dùng Diệt Thế chi khí che đi ấn ký Võ Đạo.

Trên mặt Đàn Càn hòa thượng lộ vẻ cầu xin, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Cảnh trong Phật đường, nói:

- Các ngươi có người nào có thể nói cho bần tăng biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?

Tư Đồ Cảnh có chút áy náy, nói:

- Đại sư, là chúng ta đã liên lụy tới ngươi rồi, thật sự xin lỗi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không hoảng loạn, liền nhanh chóng suy nghĩ biện pháp ứng phó.

Hắn nắm trong tay một viên Huyền thạch địa phẩm, có thể khiến cho Huyền Thạch Nhân Ngẫu bộc phát chiến lực của Võ giả Thiên Nhân cảnh, đủ để thoát khốn. Thế nhưng, Huyền thạch địa phẩm quả thật rất khó tìm kiếm, không phải là lúc vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn làm bại lộ Huyền Thạch Nhân Ngẫu.

Đây là át chủ bài mạnh nhất của hắn hiện nay.

- Người của Lôi tộc đã sử dụng Huyền Khí cấm cố không gian này lại rồi, đợi lát nữa ta sẽ sử dụng Huyền Khí cửu phẩm để phá vỡ không gian, giết ra ngoài, sau đó sẽ phá vòng vây vào trong Đại Hoang.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Không được.

Đàn Càn hòa thượng nói:

- Các ngươi đi rồi thì lão nạp phải làm sao bây giờ? Lão nạp là một người vô tội, các ngươi nhẫn tâm nhìn ta bị bọn hắn hại chết sao?

Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, nói:

- Vậy ngươi muốn thế nào?

- Mang bần tăng cùng ly khai.

Đàn Càn hòa thượng nói:

- Đúng rồi, các ngươi đợi bần tăng một chút, bần tăng phải đi thu thập kinh thư. Những kinh thư này đều là bảo bối của Phật môn, tuyệt đối không thể bị tổn hại.

Tư Đồ Cảnh có chút lo lắng, nói:

- Chuyện của hòa thượng cũng thật phiền toái, ngươi nhanh lên đi!

Cảnh đêm mông lung, Lôi Điện đan xen.

Bên ngoài Bỉ Khâu tự, nhân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện, lưu quang thiểm điện chớp lóe, cũng không biết là rốt cuộc có bao nhiêu cường giả vây quanh bên ngoài Bỉ Khâu tự.

Đây là một đêm không yên tĩnh, toàn bộ Thiên Thạch Thành đều bị kinh động.

Lôi Nhất từ trong màn đêm bước tới, thân hình khôi ngô, mặc kim giáp ngân sắc, trên đầu đội bạch ngọc quan, trên eo quấn kim đới, vai khoác áo choàng, nói:

- Hắn đã che giấu ấn ký Võ Đạo rồi.

- Không sao, có Lôi Vân Tráo phong tỏa không gian, hắn cũng không có khả năng chạy thoát được.

Lôi Ngao ngồi trên một chiếc Kim Chúc Phi Chu màu bạc cực lớn, thanh âm tựa như thiên lôi chấn động, truyền vào trong Bỉ Khâu tự.

Kim Chúc Phi Chu màu bạc bị lôi vân màu tím bao trùm, từng tòa trận vân xoay tròn trên đỉnh phi chu, tạo thành một vòng xoáy lôi vân cực lớn trên Bỉ Khâu tự.

Tựa như Lôi Thần đang ngồi trong phi chu, uy lâm thiên hạ.

- Bây giờ ta sẽ dẫn người xông vào!

Lôi Nhất lấy ra một thanh trường thương màu tím, từ bên cạnh Kim Chúc Phi Chu màu bạc nhảy xuống, hạ xuống mặt đất bên ngoài Bỉ Khâu tự, tạo thành một cái hố sâu ba mét trên mặt đất, bùn đất bắn tung tóe một mảng.

- Tư Đồ Cảnh, còn chưa cút ra chịu chết?

Ánh mắt Lôi Nhất như điện, trường thương trong tay vung lên, một đám thiểm điện màu tím chém ra ngoài, hất đổ một mảng lớn tường vây của chùa.

Hơn phân nửa Bỉ Khâu tự đều giống như bị nhấc lên, đá xanh trải trên mặt đất cũng hoàn toàn vỡ vụn.

Vụt vụt vụt...

Tử sĩ Lôi tộc mặc giáp đen đồng loạt bay lên, hóa thành từng đạo hắc ảnh xông vào trong Bỉ Khâu tự.

Có tử sĩ hạ xuống trên đỉnh tường vây, có tử sĩ đứng trên Phật điện, có tử sĩ đứng trong Phật tháp, có tử sĩ rơi vào trong sân, từ khắp bốn phương tám hướng hội tụ đến, nhằm thẳng vào Phật đường tại trung tâm.

Phành...

Đột nhiên, đại môn Phật đường mở tung ra.

Một trận kiếm khí màu trắng từ bên trong dũng mãnh tràn ra, chừng mấy trăm đạo kiếm khí phóng ra, quả thực tựa như một dòng sông do kiếm khí tạo thành.

Dòng sông tràn ra, hóa thành mưa kiếm đầy trời.

Phốc… Phốc…

Hơn 30 tử sĩ Lôi tộc xông vào Bỉ Khâu tự, đều bị kiếm khí xuyên thủng thân thể, từ trên tường vây, Phật điện, Phật tháp rơi xuống, ngã lăn ra đất.

Tử thi đầy đất, không còn lấy một người sống sót.

- Hòa thượng kia thật chậm chạp, ngươi đi thúc giục hắn đi, để ta ngăn trở cao thủ Lôi tộc ở bên ngoài cho!

Ninh Tiểu Xuyên nói một câu với Tư Đồ Cảnh, sau đó liền phóng ra khỏi Phật đường.

Lôi Nhất đứng bên ngoài Bỉ Khâu tự, nhìn thấy một loạt tử sỉ Lôi tộc bị kiếm khí giết chết, sắc mặt liền trở nên khó coi, chuẩn bị tự mình giết vào trong, đoạt lấy thủ cấp của Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Cảnh.

- Két…

Đại môn Phật đường lại lần nữa mở ra, một nam tử trẻ tuổi phiêu dật tuấn tú mặc áo bào xanh từ bên trong đi ra, đứng trên bậc thang bằng đá cao cao, nhìn sương mù lôi điện trong trời đêm u ám, cười nói:

- Bằng hữu Lôi tộc, nếu như đã đến rồi thì cần phải phải giấu đầu lòi đuôi nữa?

- Hừ, Lôi tộc giết người từ trước đến nay đều quang minh chính đại mà giết, tuyệt đối sẽ không giấu đầu lòi đuôi.

Lôi Nhất mang theo trường thương màu tím, từ trong bóng đêm tiến vào, toàn thân bị Lôi Điện dày đặc bao trùm, quả thực tựa như một vị thiếu niên Lôi Thần.

Thiếu niên vương giả của Cửu Việt Cương, tất nhiên có phong thái vô thượng, khiến cho đám thiên tài cùng lứa khó có thể địch lại.

Sau lưng Lôi Nhất còn có hơn mười vị cao thủ Lôi tộc niên kỷ tương đối lớn. Mỗi người đều là nhân vật hàng đầu, tuổi đã quá sáu mươi.

Trong đó, có mấy vị lão nhân hơn trăm tuổi tạo thành áp lực cực lớn cho Ninh Tiểu Xuyên, tuyệt đối là cường giả đã bước vào “Thiên Thê”.

Đây chỉ là cường giả mà Lôi tộc sai phái tới, trong bóng tối còn ẩn nấp rất nhiều cường giả Võ Đạo, số lượng căn bản không thể thống kê chính xác.

Rất hiển nhiên, Lôi tộc không hề khinh địch chút nào, thật sự đã điều động hết toàn bộ cường giả trong Lôi tộc đến Thiên Thạch Thành, bày ra thiên la địa võng, muốn dùng lực lượng mang tính áp đảo để cướp lấy Huyền Khí cửu phẩm, tuyệt đối không để Ninh Tiểu Xuyên và Tư Đồ Cảnh có bất kỳ cơ hội đào tẩu nào.

- Vì đối phó với một tên tiểu bối như ta, không ngờ lại điều động nhiều cường giả như vậy, các ngươi cũng quá xem trọng ta rồi.

Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, số lượng cao thủ Lôi tộc thật sự quá nhiều, nếu như không sử dụng Huyền Thạch Nhân Ngẫu, có lẽ hôm nay căn bản không thể nào phá được vòng vây mà thoát ra ngoài.

Một bà lão thoạt nhìn hơn sáu mươi tuổi, dáng vẻ hung lệ nói:

- Tiểu bối, ngoan ngoãn giao ra Huyền Khí cửu phẩm, hôm nay nói không chừng còn có thể lưu cho ngươi toàn thây.

- Nếu Lôi tộc đã huy động hết toàn bộ nhân lực, muốn làm cường đạo giết người cướp của, vậy thì cũng đừng trách ta đại khai sát giới.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Huyền Khí bát phẩm “Diệt Hồn Linh”, điều động Thiên võ nguyên khí trong cơ thể, truyền vào Diệt Hồn Linh.

Cái lục lạc chỉ nhỏ bằng chén rượu, trong chốc lát đã biến thành cao ba mét, tựa như hóa thành một cái chuông lớn kim quang lấp lánh.

Sử dụng Thiên võ nguyên khí để thúc giục Diệt Hồn Linh, tất nhiên hoàn toàn bộc phát toàn bộ uy lực của Diệt Hồn Linh ra ngoài.

- Đinh đinh… đang đang…

Hào quang của Diệt Hồn Linh sáng ngời không gì sánh nổi, lơ lửng cách mặt đất mười trượng, bộc phát ra từng vòng sóng âm công kích.

Công kích của Diệt Hồn Linh không phải nhằm vào thân thể Võ giả, mà là công kích Võ Hồn của Võ giả.

Lôi Nhất và những cao thủ lớn tuổi của Lôi tộc đều cho rằng Ninh Tiểu Xuyên sẽ lấy ra Huyền Khí cửu phẩm, thiêu đốt thọ nguyên, làm ra hành động giãy chết.

Nhưng lúc Diệt Hồn Linh vang lên, bọn hắn mới cảm thấy thật sự không ổn.

Mặc dù bọn họ đều đã tu luyện ra Võ Hồn Ấn, có thể ngăn cản được sóng âm công kích của Diệt Hồn Linh, thế nhưng những Võ giả Lôi tộc khác thì lại gặp nạn rồi.

Trong màn đêm, vang lên hàng loạt tiếng hét thảm thiết, gần như chỉ trong vài nhịp hô hấp, đã có vài chục Võ Hồn của Võ giả bị tiếng chuông chấn vỡ, thất khiếu chảy máu, nằm nhũn ra trên đất.

Phải biết rằng, lúc Bất Lão Cơ xuất ra Diệt Hồn Linh, thiếu chút nữa đã tiêu diệt toàn bộ Long Tượng Thần Võ doanh.

Mà Ninh Tiểu Xuyên lại sử dụng Thiên võ nguyên khí để thúc giục Diệt Hồn Linh, lực lượng bạo phát ra còn cường đại hơn Bất Lão Cơ gấp mấy lần, lực hủy diệt tất nhiên càng đáng sợ hơn.

- Không ngờ hắn còn có một kiện Huyền Khí bát phẩm chuyên công kích Võ Hồn của Võ giả, moi người mau xuất thủ ngăn hắn lại. Nếu để cho hắn tiếp tục thúc giục, e rằng Võ giả trẻ tuổi trong Lôi tộc đều sẽ chết hết.

Thân hình bà lão dáng vẻ hung lệ lập tức khẽ động, hóa thành một đạo tàn ảnh, dùng tốc độ cực nhanh xông tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.