Chương trước
Chương sau
Liên tiếp năm ngày trôi qua, Ninh Tiểu Xuyên đã luyện chế ra ba lô Thiết Cốt Đan.

Trong đó, hai lô đan dược đầu tiên đều luyện chế thất bại, hết thảy tài liệu đều biến thành đan tro. Mãi đến lô thứ ba, mới rốt cuộc luyện chế thành công, trong lò bay ra bảy viên Thiết Cốt Đan.

Thiết Cốt Đan chỉ lớn cỡ hạt đậu, bề ngoài đan dược mang theo một tia vầng sáng kim sắc, loáng thoáng có thể nhìn thấy từng đám từng đám Thú vân đang nhảy nhót, hình thành một mảnh Đan cốt dài hẹp.

Đan dược, cũng giống như người!

Đan dược phẩm cấp cao, không chỉ có thể hình thành nên Đan cốt, thậm chí còn có khả năng ngưng tụ ra Đan hồn nữa!

Tiêu chí Cao Cấp Đan, chính là hình thành Đan cốt!

Chỉ có Nhân Cấp Đan càng nghịch thiên hơn, mới có thể khiến cho đan dược hình thành Đan hồn. Cho đến lúc đó, đan dược đã tự sinh ra linh trí, thậm chí có thể phi thiên độn địa.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên có chút vui vẻ, thu hồi bảy viên Thiết Cốt Đan, nói:

- Mặc dù xác suất thành đan vẫn còn rất thấp, bất quá đã có kinh nghiệm thành đan lần này, xác suất thành công kế tiếp khẳng định sẽ cao hơn một chút!

Xác suất Ninh Tiểu Xuyên luyện chế thành công Cao Cấp Đan quả thật không bằng Đại Dưỡng Tâm Sư, nhưng cũng đã vượt xa các Dưỡng Tâm Sư Cao cấp khác. Trong các Dưỡng Tâm Sư Cao cấp đã xem như là cấp bậc đỉnh tiêm.

Ninh Tiểu Xuyên có ý định kiểm tra xem dược lực Thiết Cốt Đan mạnh như thế nào, vì vậy liền đem một viên Thiết Cốt Đan bỏ vào trong miệng. Chỉ ngậm tại trong miệng, cũng không có nuốt xuống cổ.

Hắn ngồi xếp bằng trên lưng Song Đầu Thạch Thú, hai tay đặt ở vị trí hai đầu gối, vận chuyển công pháp Thiên Địa Huyền Khí, bắt đầu luyện hóa Thiết Cốt Đan.

Đan dược ở trong miệng hòa tan ra, hóa thành từng sợi đan khí kim sắc, dung nhập vào trong huyết nhục, theo huyết mạch lưu chuyển khắp toàn thân, cuối cùng dung nhập vào trong xương cốt.

Thời điểm Ninh Tiểu Xuyên luyện hóa Thiết Cốt Đan, Tiểu Linh Nhi đồng dạng ngồi trên lưng Song Đầu Thạch Thú, đột nhiên đôi mắt sáng ngời lên, giống như đã phát hiện cái gì.

Mi tâm của nàng toát ra một cái quang điểm tử sắc, nhấp nháy một cái.

Đồng tử đen láy của nàng cũng trở nên càng lúc càng sáng ngời, đảo mắt khắp bốn phía xung quanh, tựa hồ như đang tìm kiếm cái gì.

- Mụ mụ, Tiểu Linh Nhi nhìn một đóa hoa màu đỏ rực!

Tiểu Linh Nhi nhẹ nhàng lắc cánh tay Ngọc Ngưng Sanh, cặp mắt to tròn trịa đen láy vẫn như trước nhìn chằm chằm bốn phía xung quanh, không ngừng nhấp nháy.

Ngọc Ngưng Sanh vốn cũng đang đả tọa tu luyện, luyện hóa Huyết Mạch Chi Linh Huyền thú Cửu phẩm, nghe được thanh âm Tiểu Linh Nhi, lập tức mở mắt ra, sau khi nhìn thấy quang điểm tử sắc tại mi tâm Tiểu Linh Nhi, trong lòng khẽ động, lập tức mở ra tâm thần dò xét.

Nhưng mà, trong phạm vi ngàn trượng xung quanh, nàng căn bản không phát hiện bất cứ đóa hoa màu đỏ rực nào cả.

Ngọc Ngưng Sanh biết rõ thể chất Tiểu Linh Nhi đặc thù, linh giác hơn xa thường nhân, có lẽ nàng thật sự nhìn thấy thứ gì mà chính mình nhìn không thấy, liền hỏi:

- Tiểu Linh Nhi, ngươi trông thấy cái đóa hoa kia ở nơi nào?

Tiểu Linh Nhi từ trên lưng Song Đầu Thạch Thú đứng lên, nói:

- Tiểu Song Song, lại cao thêm một chút a!

Song Đầu Thạch Thú nghe được thanh âm của nàng, thân hình liền không ngừng biến lớn lên, cuối cùng thân hình đạt tới độ cao 140 thước, giống như hóa thành một tòa núi nhỏ.

Tiểu Linh Nhi đứng tại vị trí cao nhất trên lưng Song Đầu Thạch Thú, hướng về phía một cái vách đá đen ở xa xa chỉ một cái, nói:

- Chính là ở chỗ đó!

Tiểu Hồng nhảy lên trên vai của nàng, cũng hướng về phía vách đá đen kia nhìn sang, tựa hồ cũng nhìn thấy đồ vật không thể tưởng tượng nổi, trong miệng phát ra tiếng kêu ngao ngao ngao.

Ngọc Ngưng Sanh khẽ cau mày, đem võ đạo nguyên khí vận chuyển tới hai mắt, nhìn xuyên thấu qua từng tầng sương trắng, loáng thoáng nhìn thấy ở hướng kia quả thật có một cái vách đá đen nguy nga.

Nhưng mà, cái vách đá đen kia, cách vị trí hiện tại của bọn họ ít nhất cũng hơn ba trăm dặm.

Với tu vi võ đạo của Ngọc Ngưng Sanh, muốn nhìn thấy cái vách đá đen kia cũng đã tương đối phí sức, Tiểu Linh Nhi mới ba, bốn tuổi mà thôi, nàng như thế nào có thể nhìn thấy?

Ngọc Ngưng Sanh cẩn thận quan sát một hồi, quả nhiên phát hiện vách đá đen kia rất cổ quái.

Vách núi kia bị sương trắng dày đặc bao phủ, nếu không phải Tiểu Linh Nhi phát hiện ra nó, cho dù Song Đầu Thạch Thú có đi qua bên cạnh vách đá, bọn họ cũng chưa hẳn có thể phát hiện ra chỗ đó có tồn tại một cái vách núi.

Rất hiển nhiên, có người, hoặc là Huyền thú Cao cấp nào đó, đã bố trí trận pháp ở nơi đó!

Không biết từ lúc nào, Ninh Tiểu Xuyên cũng đã đứng dậy, ôm lấy hai tay, nhìn chằm chằm vách đá đen xa xa kia, nói:

- Cảm giác rất kỳ quái! Khí tức truyền tới từ phía vách núi kia tựa hồ rất cường đại, lại tựa hồ cũng rất nhỏ yếu!

Ngọc Ngưng Sanh xoay người, liếc nhìn hắn một cái, nói:

- Đã luyện hóa xong Thiết Cốt Đan rồi sao?

Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng lắc đầu, cười nói:

- Dược tính Cao Cấp Đan, làm sao dễ dàng hoàn toàn luyện hóa như vậy? Với tốc độ luyện hóa của ta, ít nhất cũng cần thời gian hai ngày, mới có thể hoàn toàn hấp thu! Bất quá, ta đại khái đã có thể phán định ra dược hiệu của Thiết Cốt Đan. Có thể gia tăng cường độ xương cốt Võ giả! Một viên có thể tăng lên chín vạn cân lực lượng! Đương nhiên, tăng lên lực lượng đều là thứ yếu, quan trọng là sau khi phục dụng Thiết Cốt Đan, cường độ thể chất Võ giả cũng sẽ tăng lên một mảng lớn! Cho dù xương cốt có bị chém đứt, cũng có thể rút ngắn thời gian xương cốt lành lại!

- Trong các loại Cao Cấp Đan, Thiết Cốt Đan chỉ có thể coi là hạ đẳng. Nhưng mà, ta ở trên Thiết Cốt Đan đã khắc lục thêm đường vân trận pháp, trong đó còn tăng thêm xương cốt Huyền thú Cửu phẩm, hiệu quả so với Thiết Cốt Đan do người khác luyện ra nhất định có thể cao hơn từ ba đến năm thành!

- Thiết Cốt Đan còn có một điểm hạn chế, chỉ có thể để cho nam võ tu phục dụng. Nữ võ tu phục dụng mà nói, xương cốt sẽ trở nên vừa thô vừa to! Đương nhiên, nếu như không sợ hãi chân tay của mình trở nên thô to, cổ cùng eo cũng trở nên thô to mà nói, vẫn có thể yên tâm phục dụng!

Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười, nói.

Sắc mặt Ngọc Ngưng Sanh khẽ biến, vội vàng nói:

- Vậy thì ta cũng không cần!

Rất hiển nhiên, tuyệt đại đa số nữ tử trong thiên hạ, nếu như phải lựa chọn giữa mỹ mạo cùng vũ lực, ai nấy vẫn là chọn mỹ mạo.

Ninh Tiểu Xuyên nhàn nhạt cười, trong lòng cảm thấy Ngưng Sanh cô nương mặc dù rất băng lãnh cùng cao ngạo, nhưng vẫn có một mặt dễ thương.

Ngọc Ngưng Sanh lại nói:

- Mặc dù Thiết Cốt Đan chỉ là hạ phẩm trong Cao Cấp Đan, nhưng nếu như có thể đại lượng phục dụng, tăng lên đối với thân thể vẫn là rất khủng bố! Phục dụng một viên, có thể gia tăng chín vạn cân lực lượng. Phục dụng mười viên, chẳng phải sẽ có thể gia tăng chín mươi vạn cân lực lượng sao?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:

- Trên lý luận mà nói, quả thật là như vậy! Nhưng mà, tiềm lực mỗi Võ giả dù sao cũng có hạn. Căn cứ dự đoán của ta, Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy bình thường, luyện hóa ba viên Thiết Cốt Đan cũng đã là cực hạn. Với thể chất của ta, mới có thể luyện hóa được năm viên trở lên a!

Nếu như có thể luyện hóa năm viên Thiết Cốt Đan, chẳng khác nào là gia tăng bốn mươi lăm vạn cân lực lượng, đối với Ninh Tiểu Xuyên mà nói, cũng là tương đối khả quan rồi.

- Trước khoan nói chuyện tình Thiết Cốt Đan đã!

Ninh Tiểu Xuyên dò hỏi:

- Tiểu Linh Nhi, ngươi đến cùng là nhìn thấy thứ gì vậy?

Cặp mắt Tiểu Linh Nhi nhìn chằm chằm phía vách đá đen, nói:

- Một đóa hoa đỏ rực như ngọn lửa, đang lơ lửng trên mặt nước, thập phần xinh đẹp! Lại còn tản mát ra một tia mùi thơm nhàn nhạt!

Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lát, con mắt đột nhiên sáng ngời, nói:

- Chẳng lẽ trong vách đá đen đằng kia có một gốc Thông linh Kỳ dược sao? Đi! Chúng ta đi nhìn xem! Bất quá phải cẩn thận một chút! Bên ngoài vách núi kia có bố trí trận pháp, nói không chừng là động phủ của nhân vật hung hiểm nào đó!

Ninh Tiểu Xuyên điều động Bạch Đầu Thất Trảo Ưng đi trước dò đường.

Sau nửa canh giờ, Bạch Đầu Thất Trảo Ưng đã phá vỡ trận pháp bên ngoài vách đá đen, hơn nữa truyền lại tín hiệu hết thảy an toàn.

Sau đó Ninh Tiểu Xuyên, Ngọc Ngưng Sanh, Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi mới tiến đến phía vách đá đen.

Cách ngọn núi đen càng gần, quang điểm tử sắc tại mi tâm Tiểu Linh Nhi càng sáng ngời hơn, Ninh Tiểu Xuyên cùng Ngọc Ngưng Sanh nhìn thấy đều tấc tắc kêu kỳ lạ.

Đợi đến khi đi đến bên dưới vách đá đen, Ninh Tiểu Xuyên rất nhanh đã tìm được cửa vào sơn động giấu ở giữa hai khối đá nhô cao.

Hắn cũng không vội tùy tiện xông vào, trước tiên dùng một ngón tay hướng về phía cửa vào sơn động nhẹ nhàng đẩy một cái. Một tầng quang tráo vô hình xuất hiện, truyền ra một dòng điện nhẹ, bắn lui ngón tay Ninh Tiểu Xuyên.

- Quả nhiên có bố trí trận pháp!

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Thanh Đồng Cổ Đăng, cầm ở trong tay, nói:

- Các ngươi lui về phía sau một chút, ta đến phá trận!

Ngọc Ngưng Sanh, Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi, Bạch Đầu Thất Trảo Ưng lập tức lui về phía sau ngoài trăm trượng, vận chuyển võ đạo nguyên khí, hóa thành một tầng quang tráo, dùng để ngăn cản lực trùng kích sinh ra thời điểm Ninh Tiểu Xuyên phá trận.

Hào quang trên Thanh Đồng Cổ Đăng trở nên càng ngày càng sáng ngời, mười đầu Tam Túc Kim Ô từ trong tim đèn bay ra, nhanh chóng hòa cùng một chỗ, hóa thành một cái hỏa diễm cầu cực lớn.

Dùng lực lượng hỏa diễm cầu, luyện hóa cửa sơn động trận pháp.

Lực lượng hỏa diễm cực kỳ đáng sợ, đốt cho vách đá đen trở thành màu đỏ rực, bùn đất cùng tảng đá trên bề mặt vách đá đều hòa tan ra, biến thành từng giọt nham thạch nóng chảy.

Một canh giờ sau, trận pháp ngoài cửa sơn động rốt cuộc đã bị luyện hóa, lộ ra một cái cửa động tối om cùng tĩnh mịch.

Ngọc Ngưng Sanh đánh ra một đạo võ đạo thần thông, không khí xung quanh lập tức trở nên rét lạnh, ngưng tụ ra từng đóa bông tuyết. Băng tuyết lạnh lẽo đem nham thạch nóng chảy đông cứng lại, vách núi đỏ rực rất nhanh liền biến thành màu đen kịt trở lại.

- Đóa hoa màu đỏ rực kia chính là ở trong sơn động!

Tiểu Linh Nhi nói.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn một chút sơn động tối om, gọi ra Ma kiếm, từ từ đi vào trong. Tinh thần hắn bảo trì tập trung cao độ, chuẩn bị sẵn sàng ứng phó nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh.

Tiểu Linh Nhi, Ngọc Ngưng Sanh, Tiểu Hồng đi theo sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, chầm chậm tiến vào trong sơn động.

Bạch Đầu Thất Trảo Ưng thì ở lại bên ngoài sơn động, thủ hộ cửa sơn động, phòng ngừa ngoại nhân xông vào.

Càng đi vào trong, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên lại càng nghiêm túc. Đến khi phát hiện trên mặt đất có một giọt huyết dịch, hắn lập tức dừng bước, nói:

- Ta cảm nhận được khí tức Bạch Ly Lão tổ! Nếu như hắn thật sự ẩn thân bên trong sơn động thì đúng là oan gia ngõ hẹp! Mọi người cẩn thận một chút, nếu như tìm được Bạch Ly Lão tổ, tuyệt đối không thể lại để cho hắn đào tẩu nữa!

Ninh Tiểu Xuyên đẩy nhanh nhịp chân, rất nhanh đã đi đến sâu bên trong hang động. Vết máu trên mặt đất càng ngày càng nhiều, trên các phiến đá còn có rất nhiều mảnh xương cốt vỡ vụn cùng khối thịt rải rác xung quanh.

Đám huyết dịch này bởi vì tiếp xúc với không khí thời gian quá dài, linh khí bên trong đều đã xói mòn hầu như không còn, biến thành tử huyết.

- Ngao ngao ngao!

Tiểu Hồng phát hiện một khỏa cự cầu kim sắc lớn cỡ chậu nước, liền hưng phấn không thôi, chạy tới ôm lấy khỏa cự cầu kia, muốn mang ra bên ngoài sơn động.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhìn về phía cự cầu kim sắc kia một cái.

Cự cầu kia nhìn qua giống như là một viên hổ phách cực lớn, tràn ngập linh tính, bên trong cự cầu tựa hồ còn có một đoàn hỏa diễm nhàn nhạt đang thiêu đốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.