Chương trước
Chương sau
Tông chủ Minh Tiêu Tông mặc một bộ chiến giáp màu đen, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng, khinh thường nhìn đại quân Long Tượng Thần Võ doanh phía đối diện.

Đằng sau Minh Tiêu Tông chủ, còn có hơn mười vị lão giả và một đám nam nữ trẻ tuổi. Bọn họ chính là Trưởng lão và tài tuấn trẻ tuổi cao cấp nhất của Minh Tiêu Tông.

Trước mặt Minh Tiêu Tông chủ thì có một tấm màn ánh sáng màu tím, kéo từ dưới đất lên trời, bề mặt có rất nhiều đường vân trận pháp vận chuyển.

Vạn Chiến Lang Quân quỳ trên mặt đất, nói:

- Chính là hắn, Tứ Phương Hầu chính là chết trong tay hắn.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía đối diện, vừa liếc mắt đã nhận ra võ phục Minh Tiêu Tông, lạnh lùng nói:

- Minh Tiêu Tông chính là đại Tông môn đứng thứ năm thiên hạ, mặc dù thế lực kém xa Nhất Nguyên Tông và Thiên Âm Tông, thế nhưng, Tông chủ Nhạc Vấn Thiên của Minh Tiêu Tông vẫn là cường giả số một, Tứ Phương Hầu chết trong tay Nhạc tông chủ cũng không oan.

Thanh âm của Minh Tiêu Tông chủ càng thêm lạnh lẽo, cười nói:

- Ninh Tiểu Xuyên ngươi quả là người thức thời, bổn Tông chủ khuyên ngươi nhanh dẫn Long Tượng Thần Võ doanh rút đi, bằng không chỉ e rằng sẽ nối gót Tứ Phương Hoàng, Đao Hoàng Hầu và Cân Quắc Hầu mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên cười khinh thường, cao giọng nói:

- Toàn bộ Long Tượng Thần Võ doanh nghe lệnh, lui về phía sau mười trượng.

Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu ngưng tụ nguyên khí toàn thân, tập trung đến hai tay, hai cánh tay lập tức bị thiểm điện bao trùm, ngay cả Song Đầu Thạch Thú dưới chân cũng dày đặc điện quang.

- Tông chủ, Ninh Tiểu Xuyên đang làm gì vậy? Chẳng lẽ hắn muốn bằng vào lực lượng của một người mà phá vỡ phòng tuyến?

Một nữ đệ tử trẻ tuổi của Minh Tiêu Tông cười lạnh nói, vẻ mặt khinh thường.

Sắc mặt Minh Tiêu Tông chủ thì ngược lại rất ngưng trọng, nói:

- Lập tức đi thông báo cho các vị đại sư thủ hộ phòng tuyến, mau chóng toàn lực vận chuyển trận pháp.

Sau lưng Minh Tiêu Tông chủ, hai nhân ảnh già nua lập tức phóng đi.

Chính ngay lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên từ trên thân Song Đầu Thạch Thú bắn ra, tốc độ giống như một đạo hào quang bảy màu, một chưởng đánh lên đạo phòng tuyến ánh sáng, thiểm điện lập tức ngưng tụ ra một đạo thú trảo cực lớn.

Grào...

Thanh âm thiểm điện và tiếng gầm gừ của cự thú tập trung lại cùng một chỗ.

Toàn bộ màn ánh sáng đều lõm xuống, sau khi trận pháp trên màn ánh sáng bị thiểm điện đánh trúng, lập tức nứt vỡ, biến thành từng mảnh vụn Huyền Khí.

- Làm sao có thể? Màn ánh sáng này sử dụng mấy chục cái trận pháp tạo thành, với sức của một mình Ninh Tiểu Xuyên, không có khả năng phá vỡ được nó.

Minh Tiêu Tông chủ nhìn chằm chằm vào màn ánh sáng, không kìm lòng được mà thối lui về phía sau một bước.

Ầm...

Mấy chục cái trận pháp trên màn ánh sáng đồng thời nứt vỡ, sau khi mất đi sự bảo hộ của trận pháp, màn ánh sáng liền chẳng khác gì một tấm giấy mỏng, bị thú trảo thiểm điện dễ dàng xé rách.

Mất đi màn ánh sáng thủ hộ, quân đội Long Tượng Thần Võ doanh lập tức xung phong xông lên, chỉ trong chốc lát đã đánh vỡ tường đá mà phản quân xây dựng nên, cùng giao phong với tất cả Võ giả đại Tông môn đằng sau tường đá.

Phốc…

Phốc…

Chỉ trong nháy mắt, đã có vài chục cao thủ Võ Đạo bị Long Tượng Kích Thương đâm xuyên người.

Những Võ giả yếu kém thì căn bản không cần Long Tượng Thần Võ ra tay, chỉ cần bị thân hình của Long Tượng tông trúng, liền ngã ra đất, sau đó bị Long Tượng dẫm nát, không phải đầu bị giẫm nát thì là ngực bị giẫm xuyên, tiếng hét vang lên rất thảm thiết.

Một vị Trưởng lão của Minh Tiêu Tông xuất ra một kiện chiến đao Huyền Khí ngũ phẩm, thân hình phóng lên trước, một đao bổ về phía cổ Long Tượng Thần Võ.

Thế nhưng, Long Tượng Thần Võ phối hợp với nhau cực kỳ nhịp nhàng nhanh gọn, mười sáu tên Long Tượng Thần Võ nhanh chóng tạo thành chiến trận, mỗi người đều biến thành một cái trận đài. Mười sáu cái trận đài tập trung cùng một chỗ, tạo thành một cái trận pháp, hình thành màn sáng hình tròn, tập trung lực lượng của mười sáu người lại cùng một chỗ.

Ầm...

Sáu vị Long Tượng chắp tay trước ngực, liên tiếp bộc phát ra ba lượt sóng công kích, cuối cùng đã đánh chết vị Trưởng lão của Minh Tiêu Tông, thân hình hắn bị Long Tượng Thần Võ đâm thành cái sàng.

Ninh Tiểu Xuyên thi triển thân pháp, rất nhanh đã đuổi kịp Minh Tiêu Tông chủ đang bỏ trốn, nói:

- Nhạc Vấn Thiên, không phải vừa rồi ngươi rất kiêu ngạo ư? Bây giờ tại sao lại trốn?

Minh Tiêu Tông chủ đã sớm bị lực lượng của Ninh Tiểu Xuyên dọa cho sợ hãi, tự biết mình tuyệt đối không phải đối thủ của Ninh Tiểu Xuyên, tất nhiên chỉ có thể nhanh chóng bỏ chạy. Hắn nhảy lên đỉnh một tòa kiến trúc cổ, tốc độ nhanh như quỷ mị, thế nhưng, sau khi hắn nhìn về phía trước, lại phát hiện Ninh Tiểu Xuyên đã đứng trên đỉnh lầu các trước.

Trái tim của Minh Tiêu Tông chủ chìm xuống đáy vực, đã không thể trốn thoát được nữa, chỉ có thể liều chiến, hi vọng những cường giả của Tông môn khác có thể chạy đến kịp, hợp sức của mọi người, có lẽ như vậy mới có thể chế trụ được Ninh Tiểu Xuyên.

Quả thật có hơn mười vị cao thủ Tông môn đều xông về phía bên này, muốn liên thủ đối phó với Ninh Tiểu Xuyên.

- Huyền Minh Hàn Vụ.

Minh Tiêu Tông chủ biết tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên cường đại, cho nên lập tức thi triển ra Thần Thông mạnh nhất của mình.

Trong cơ thể hắn tán phát ra huyền mang màu đen, mỗi lỗ chân lông đều tràn ra sương mù hàn khí, rất nhanh đã khiến cho phạm vi trăm mét bao trùm hàn vụ màu đen, căn bản không thể nhìn ra bóng dáng của Minh Tiêu Tông chủ đâu cả.

Thân thể Minh Tiêu Tông chủ quả thật giống như biến thành một phần của hàn vụ màu đen, cho dù sử dụng tâm thần tìm kiếm cũng không thấy hắn ẩn thân ở đâu.

Mục đích Minh Tiêu Tông chủ thi triển ra chiêu Thần Thông này, chính là muốn chặn đường Ninh Tiểu Xuyên, chờ những vị Tông chủ, gia chủ khác chạy tới.

- Cái gì vậy?

- Quỷ thủ sao? A…

Hàn vụ màu đen hóa thành những cái xúc tu cực lớn, dễ dàng cuốn ba vị Long Tượng Thần Võ vào trong sương mù, lúc ba vị Long Tượng Thần Võ thối lui thì bọn hắn đã bị đông thành một khối băng nặng vạn cân, sinh cơ đều mất sạch.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn hàn vụ màu đen hồi lâu, khóe miệng khẽ nhếch lên, thân hình bước về phía một bước.

Mặc dù chỉ bước ra một bước, nhưng thân thể lại tiến xa hơn mười trượng, tiến vào trong hàn vụ màu đen, đánh ra một chưởng.

- A…

Minh Tiêu Tông chủ hét thảm một tiếng, xương ngực bị chưởng ấn đánh cho nát bấy, thân thể bị quẳng lên cao, sau khi rơi xuống đất còn lăn xa hơn mười thước.

Hàn vụ trải khắp phạm vi trăm mét cũng lập tức tiêu tán.

Minh Tiêu Tông chủ còn muốn đứng lên, nhưng đã bị một thanh Long Tượng Kích Thương từ trên trời rơi xuống, đóng đinh hắn lên mặt đất, thân thể xuất hiện một cái lỗ máu to bằng chén cơm.

Thống lĩnh thứ hai của Long Tượng Thần Võ doanh bay xuống, rút Long Tượng Kích Thương ra khỏi cơ thể Minh Tiêu Tông chủ, sau đó ra lệnh cho hai vị Long Tượng Thần Võ bắt giữ Minh Tiêu Tông chủ. Sau khi Minh Tiêu Tông chủ bị bắt, những tên Võ giả khác của Minh Tiêu Tông cũng lần lượt từ br chống cự, biến thành tù binh của quân đội triều đình.

- Không ngờ Minh Tiêu Tông chủ lại nhanh chóng bại trong tay Ninh Tiểu Xuyên như vậy, kẻ này quả nhiên lợi hại.

Gia chủ Vân gia tại Cam Lâm vực thì hít vào một ngụm khí lạnh, vốn định đi cứu viện Minh Tiêu Tông chủ, nhưng sau khi nhìn thấy một màn này, hắn lập tức dừng bước.

- Ngay cả Minh Tiêu Tông chủ còn bị một chiêu đánh bại, Vân huynh, cho dù mấy người chúng ta cùng xông lên thì e rằng cũng khó thoát khỏi cái chết.

Một vị Tông chủ khác nói.

- Kẻ này cứ để lại cho những đại Tông môn kia đối phó, chúng ta đi thu hoạch bảo vật trong Hoàng thành mới là chính sự.

Hơn mười vị cao thủ định đi cứu viện Minh Tiêu Tông chủ, đều lập tức rút đi, không dám lưu lại lâu hơn.

Một màn này tất nhiên bị Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng Song Đầu Thạch Thú nhìn thấy, chẳng qua Ninh Tiểu Xuyên cũng lười đuổi giết bọn hắn, thu phục Địa Càn thành vực mới là chính sự hiện nay.

Dưới thế công cường đại của Long Tượng Thần Võ doanh, đạo phòng tuyến thứ nhất mà phản quân bố trí tại Địa Càn thành vực đã bị triệt để công phá, tất cả cao thủ đại Tông môn đều bị Long Tượng Thần Võ doanh giết cho kinh hồn táng đởm, nháo nhào lùi về tầng phòng tuyến thứ hai.

Ngay lúc tầng phòng tuyến thứ nhất tại Địa Càn thành vực bị công phá, ngay lập tức, tin tức cũng rơi vào soái doanh của Thần Long Vương.

Trong soái doanh đột nhiên phát ra tiếng cười của Thần Long Vương, nói:

- Cuối cùng cũng có một tin tức tốt rồi, tiểu tử Ninh Tiểu Xuyên quả nhiên không cô phụ kỳ vọng của bổn Vương đối với hắn, nói cho Ninh Tiểu Xuyên biết, nếu như thu phục được Địa Càn thành vực, sau trận chiến, bổn Vương sẽ đích thân bày tiệc ăn mừng cho hắn.

Địa Càn thành vực bị chiến tranh phá hoại cực kỳ nghiêm trọng, kiến trúc hai bên đường đều bị tổn hại, hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng khóc của nhi đồng truyền tới.

Trên đường phố, tất cả đều là tử thi.

Có rất nhiều phú thương ăn mặc hoa lệ, thế nhưng đầu lại bị chặt đứt, cách xa thân thể mấy chục thước. Có nô lệ quần áo tả tơi, trên tay chân đều mang khóa sắt, bị đốt thành than, chất ngổn ngang tại một góc. Còn có một vài nữ tử có chút tư sắc bị lột trần, thân thể ngã trong vũng máu, hiển nhiên trước khi chết đã gặp phải lăng nhục bi thảm.

Ninh Tiểu Xuyên mặc dù biết rõ sự tàn khốc của chiến tranh, thế nhưng nhìn thấy tràng cảnh khắp nơi núi sông bị nghiền nát, tử thi phơi đầy trên đất thì trong lòng vẫn cảm thấy rất kích động.

Đây là Hoàng thành ư? Quả thực chẳng khác gì chiến trường Tu La.

Hơn 20 Võ giả mặc võ phục màu trắng cười cười nói nói từ trong trang viên đi ra, trên quần áo đều là vết máu, còn mang theo một đống tiền và Huyền thạch, bắt đầu kiểm tra thu hoạch. Có người thì đang thắt lại đai lưng, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn, miệng thì bình luận nữ tử này có bộ ngực rất mềm, nữ tử kia có đôi chân rất dài,… Đều là những lời nói rất thô tục.

Còn có hai đại hán kẹp hai thiếu nữ mười bốn, mười lăm tuổi trong tay, miệng phát ra tiếng cười dâm đãng, còn hai thiếu nữ kia thì phát ra tiếng khóc rất thê lương.

- Đại Kim Bằng Vương Phủ quả thật giàu đến chảy mỡ, chỉ là một tòa trang viên tại ngoại thành cũng có nhiều tài bảo như vậy, quả thực không biết sau khi công phá Đại Kim Bằng Vương Phủ thật thì sẽ thu được bao nhiêu bảo vật.

- Thị nữ trong trang viên đều rất mỹ mạo, tiểu nương bì này tự xưng mình là tộc nhân trực hệ trong Đại Kim Bằng Vương Phủ, dáng vẻ quả thật xinh đẹp, chỉ tiếc rằng không ngờ lại tự sát mất, bằng không trở về hiến cho Tông chủ, Tông chủ nhất định sẽ ban thưởng một kiện Huyền Khí.

- Hắc hắc, ba người các ngươi thay nhau chơi đùa, người ta không tự sát mới là lạ, đúng là một đám người chưa nhìn thấy nữ nhân, nếu bắt được Thiến Thiến quận chúa của Đại Kim Bằng Vương Phủ thì mới được xem là bản lĩnh.

Hơn hai mươi Võ giả vừa cười vừa nói, từ trong trang viên đi ra, căn bản không biết Long Tượng Thần Võ doanh đã giết vào Địa Càn thành vực rồi.

- Tại sao bên ngoài trang viên lại xuất hiện một ngọn núi vậy?

- Không, không phải núi, mà là… là một đầu… Huyền thú.

Bên ngoài trang viên, có một đầu thạch thú cao đến trăm mét, trên người đều là đá lớn, quả thực giống hệt một tòa núi đá, chỉ riêng ngón chân của nó đã lớn hơn toàn bộ thân thể của bọn hắn rồi.

Bọn hắn đều bị khí tức của Song Đầu Thạch Thú dọa cho sợ hãi, thân thể như muốn nhũn ra, còn chưa kịp chạy trốn thì bên trên đã có một loạt kiếm khí phóng xuống.

Vụt vụt vụt...

Chỉ trong nháy mắt, kiếm khí đã xuyên thủng trái tim của bọn hắn.

Hơn hai mươi Võ giả đều toàn thân bất động, đồng loạt ngã xuống đất.

Hai thiếu nữ mười bốn, mười lăm tuổi từ trong xác chết bò ra, toàn thân đều là máu tươi, nhìn tử thi đầy đất, thân thể không ngừng run rẩy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.