- Trước kia ta cũng từng nghe người ta nhắc tới Âm Sát và thi độc, loại vật này không phải chuyện đùa, một khi dính vào, bất luận tu vi của ngươi cao đến đâu, đều chỉ có thể đợi chết.
Ánh mắt của toàn bộ Võ giả Ma Môn đều nhìn về phía Thiết Xa, nếu như thật sự có Âm Sát và thi độc, thì cũng chỉ có khả năng từ trong Thiết Xa phát tán ra.
- Đúng rồi, bệnh trạng xuất hiện trên người bọn họ, chính là bắt đầu ngay trong đêm Thiết Xa phát ra tiếng hú quái dị đó, xem ra Đinh Tiểu Tam nói rất có đạo lý, nói không chừng là bọn hắn thật sự trúng Âm Sát và thi độc.
Đoan Mộc Linh Nhi không nhịn được xem trọng Ninh Tiểu Xuyên hơn vài phần, không những xem trọng năng lực của Ninh Tiểu Xuyên, mà còn xem trọng phần đảm phách vượt xa thường nhân nữa.
Người bình thường đều không dám mạo hiểm tính mạng của mình để cứu người.
- Tiểu Tam, ngươi có biện pháp cứu trị bọn họ không?
Đoan Mộc Linh Nhi hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Trước kia sư tôn có lưu lại cho ta một phương thuốc, có tác dụng trị liệu với Âm Sát và thi độc, nói không chừng có thể cứu được bọn họ.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không nói cho bọn họ biết là mình có thể giải được Âm Sát và thi độc, bằng không thì quá kinh thế hãi tục rồi, dù sao thì thân phận của hắn hiện nay cũng chỉ là một Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, không phải Dưỡng Tâm Sư cao cấp.
Nghe Ninh Tiểu Xuyên nói như vậy, Võ giả trong thương đội đều lộ vẻ hưng phấn, hảo cảm đối với Ninh Tiểu Xuyên lập tức tăng lên gấp đôi.
Đoan Mộc Linh Nhi mang Huyền dược trong thương đội tới, giao cho Ninh Tiểu Xuyên chi phối, phàm là tất cả những thứ hắn cần, đều đáp ứng tất cả.
Ninh Tiểu Xuyên đã từng luyện chế qua đan dược giải thi độc, cho nên biết Huyền dược có tác dụng khắc chế đối với thi độc, vì vậy liền chọn ra vài loại Huyền dược, sau đó sai người chưng thành dược thủy.
Đem Huyền dược chưng thành dược thủy, như vậy thì dược tính trong Huyền dược cũng bị tiêu hao tới chín thành rồi.
Đương nhiên, Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể đem Huyền dược luyện chế thành trung cấp đan, như vậy thì dược tính hoàn toàn có thể bảo lưu, thậm chí hiệu quả lại càng tốt hơn.
Nhưng không có biện pháp, thân phận của hắn bây giờ là Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, chỉ có thể sử dụng loại biện pháp ít tiêu hao Huyền dược này mà thôi.
Dù sao thì Huyền dược cũng đều là do bọn họ cung cấp, cho nên Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề đau lòng chút nào.
- Thi độc sẽ lan ra, cho nên tất cả mọi người trong thương đội đều phải uống.
Ninh Tiểu Xuyên nhắc nhở.
Những dược thủy này chỉ có thể giải được thi độc, nhưng lại không có hiệu quả nhiều đối với Âm Sát.
Muốn trừ đi Âm Sát, chỉ có một biện pháp, đó chính là sử dụng lực lượng của Ma kiếm để hấp thu Âm Sát từ trong cơ thể bọn họ.
Biện pháp này không chỉ có thể cứu người, mà còn có thể gia tăng tu vi.
Đương nhiên muốn sử dụng lực lượng của Ma kiếm, phải che giấu tai mắt người khác, không thể để bất cứ kẻ nào phát hiện.
Cho nên, phàm là những Võ giả bị Âm Sát nhập thể, Ninh Tiểu Xuyên đều tự mình đưa thuốc cho bọn họ uống, đồng thời thừa cơ, âm thầm dùng Ma kiếm hấp thu Âm Sát trong cơ thể bọn họ.
Ninh Tiểu Xuyên nâng tiểu cô nương kia dậy, ngón tay đặt trên đỉnh đầu nàng, vận chuyển lực lượng Ma kiếm, trên lòng bàn tay hình thành một vòng xoáy khí lưu, hấp thu Âm Sát trong cơ thể tiểu nữ hài.
- Ục ục ục…
Ninh Tiểu Xuyên đổ dược thủy cho tiểu cô nương kia uống, sau đó đặt nàng xuôgns đất, cứu trị người tiếp theo.
Lâm Trưởng lão và Đoan Mộc Linh Nhi đứng dưới bóng cây đằng xa, nhìn Ninh Tiểu Xuyên lại rót từng chén dược thủy cho đám Võ giả kia uống.
- Người khác đều không dám tới gần Võ giả bị Âm Sát nhập thể, nhưng hắn lại không e ngại chút nào, không chỉ xem thương thế cho bọn họ, còn đích thân mớm thuốc. Tiểu tử này cũng không tệ, có thể bồi dưỡng nhiều hơn.
Lâm Trưởng lão là người rất ít khi khen người khác, lúc này trong mắt cũng lộ ra thần sắc tán thưởng.
Dưỡng Tâm Sư có thủ đoạn cao minh, hắn đã gặp qua không ít.
Nhưng Dưỡng Tâm Sư có hảo tâm chủ động cứu người, thì trên đời này cũng không có bao nhiêu.
Thế nhưng, Dưỡng Tâm Sư có thể mạo hiểm cả tính mạng để cứu người, vậy thì lại càng khó gặp.
- Trước tiên vượt qua một ải khó khăn này rồi tính, Âm Sát và thi độc đều là thứ có thể khiến cho Võ Tôn cũng phải kiêng kỵ, một khi dính vào, thì chẳng khác gì tà ma phụ thể.
Đoan Mộc Linh Nhi vẫn còn có chút lo lắng.
Sau khi uống vào dược thủy của Ninh Tiểu Xuyên, tối hôm đó, cũng không còn Võ giả nào bị Âm Sát xâm nhập nữa, cũng không hề xuất hiện Võ giả trúng thi độc.
Đến sáng ngày hôm sau, lúc ánh mắt trời vừa nhô lên, đám Võ giả trong thương đội mới kinh ngạc phát hiện ra, những Võ giả bị Âm Sát xâm nhập, đều đã khỏi hẳn rồi.
Mặc dù thân thể của bọn họ còn rất yếu, nhưng lại không hề phát điên, răng nanh trong miệng biến mất, ngắn tay cũng ngắn trở lại.
- Trời ơi… Bọn họ đều tỉnh lại rồi, bọn họ đều tỉnh lại rồi.
- Thuốc của Đinh Tiểu Tam đã cứu được bọn họ rồi.
- Tên nhát gan Đinh Tiểu Tam này, không ngờ lại có bổn sự không nhỏ.
Võ giả trong đội ngũ đều hưng phấn không thôi, có cảm giác như sống sót sau tai kiếp.
Ba người Lâm Trưởng lão, Tư Đồ Đàn chủ, Đoan Mộc Linh Nhi, đều đích thân tới cảm tạ Ninh Tiểu Xuyên.
Trên mặt Đoan Mộc Linh Nhi lộ ra nụ cười, giống như sau cơn mưa trời lại sáng, nói:
- Tiểu Tam, lần này thực sự là nhờ có ngươi, bằng không thì thương đội chúng ta có lẽ đã toàn quân bị diệt rồi, e rằng tất cả mọi người đều chết trong sa mạc.
Lâm Trưởng lão nói:
- Gia nhập Ma Môn chúng ta đi!
Tư Đồ Đàn chủ vỗ vai Ninh Tiểu Xuyên, cười nói:
- Tiểu tử, tính cách của ngươi rất hợp khẩu vị của ta, không bằng cùng ta lặn lộn một phen? Ta nhất định sẽ đối đãi với ngươi như huynh đệ.
Ninh Tiểu Xuyên trầm mặc một lát rồi nói:
- Những Võ giả bị trúng thi độc còn chưa khỏi hẳn, còn phải tiếp tục phục dụng dược thủy, đợi sống qua ải này, đến Thiên Lại cổ thành rồi hẵng nói.
Lâm Trưởng lão và Tư Đồ Đàn chủ cũng không ép hắn, lại nói vài câu cảm tạ, sau đó liền rời đi.
Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi cũng leo lên xe ngựa, tiếp tục xuất phát tiến về phía Thiên Lại cổ thành.
Lại qua hai ngày nữa, những Võ giả trúng thi độc đều đồng loạt khôi phục, tất cả đều vội vàng nói lời cảm tạ với Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên xe, nhìn mặt hồ và cồn cát trong sa mạc, trong lòng thầm nghĩ:
- Người trong Ma Môn, cũng không phải tất cả đều là loại cùng hung cực ác, xem ra cách nhìn của ta lúc trước đối với Ma Môn đã quá khắc bạc rồi. Trong Ma Môn cũng có người tốt, trong triều đình cũng có người xấu.
Sau khi quen thuộc với những người trong Ma Môn, Ninh Tiểu Xuyên lại càng biết được nhiều bí mật hơn.
Thì ra, trong Thiết Xa kia thật sự chứa một cái xác, hơn nữa còn là thi thể của Đạo chủ Thiên Diệt Đạo “Thương Phá Quân”.
Thương Phá Quân chính là nhân vật hàng đầu trong Ma Môn.
Hắn đột nhiên chết bất đắc kỳ tử trong nhà, dẫn tới toàn bộ giới Võ Đạo của Ngọc Lam Đế quốc chấn động, tất cả mọi người đều đồng loạt suy đoán cái chết của hắn.
Nhưng lại có rất ít người biết được hắn là bị móc tim mà chết.
Sau khi tin tức truyền ra ngoài, trong Ma Môn lại một lần nữa nổi lên chấn động. Vì vậy, Thánh Nữ Ma Môn mới tự mình chạy tới Bạch Long thành, chính là vì điều tra chuyện này.
Mà chi thương đội này, chính là muốn bí mật chở thi thể của Thương Phá Quân về Cửu Tử Nhai, ý định mời Ma Đế tự mình kiểm chứng nguyên nhân cái chết của Thương Phá Quân.
Mà đại tiểu thư trong miệng Đoan Mộc Linh Nhi, lại chính là Thánh Nữ Ma Môn.
Thân phận của Đoan Mộc Linh Nhi cũng không đơn giản, chính là một trong sáu đại quỷ sứ dưới trướng của Thánh Nữ, Vong Mệnh quỷ sứ.
Những bí mật này, đều là Ninh Tiểu Xuyên thăm dò được từ chỗ tào đầu hói.
Tào đầu hói bây giờ đã rất bội phục Ninh Tiểu Xuyên, thường xuyên cùng Ninh Tiểu Xuyên xưng huynh gọi đệ, hoàn toàn xem hắn là người của mình.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên biết được những bí mật này, trong lòng lại càng chấn động hơn.
- Nếu như bọn họ đều là thân tín bên cạnh Thánh Nữ Ma Môn, vậy thì chỉ cần ta tiếp cận bọn họ là có thể dễ dàng xâm nhập vào Cửu Tử Nhai rồi.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ vậy.
Thiên Lại cổ thành, chính là tòa thành trì duy nhất trong sa mạc Mặc Toa Đặc, cũng là nơi thông thương nam bắc của Ngọc Lam Đế quốc.
Trong truyền thuyết, rất lâu trước kia, nơi này có một Vương quốc cổ xưa, một thời cực thịnh, được gọi là “Thiên Lại vương quốc”.
Thiên Lại vương quốc sau khi bị Ngọc Lam Đế quốc chinh phục, liền vong quốc, cuối cùng chỉ còn lại một tòa thành cổ Vĩnh Hằng trong sa mạc sừng sững.
Rất nhiều Võ giả lịch lãm thiên hạ, đều đến Thiên Lại cổ thành này, bởi vì nơi này là thiên đường của người thích mạo hiểm.
Giờ phút này, chi thương đội hơn 600 người đã từ từ tiến vào trong cửa thành, đi vào trong tòa thành cổ do những tảng cự thạch nặng vạn cân xếp thành.
Trên tường thành, có dựng rất nhiều Xạ Thần Nỏ, ước chừng 80 cái, toàn bộ đều dùng Xích Viêm thần cương luyện chế mà thành, ở trên Thần nỏ còn khảm cả Huyền thạch, tản mát ra hào quang sáng chói.
- Đó là Xạ Thần Nỏ, có thể bắn xa đến 800 dặm, bắn chết cả Võ giả Thoát Tục cảnh. Đây quả thực có thể xem là Thần nỏ sát nhân ngàn dặm a.
Tào đầu hói thấy Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm Xạ Thần Nỏ trên tường thành, liền cho rằng Ninh Tiểu Xuyên chưa từng tiếp xúc xã hội nhiều, cho nên mới giải thích cho hắn một câu.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Xạ Thần Nỏ chính là cấm khí trong quân, chỉ xuất hiện tại các chiến trường lớn ở biên cương, chuyên dùng để bắn chết chiến xa Huyền thú và tướng lãnh cao cấp của quân đội đối phương. Không ngờ tại Thiên Lại cổ thành ở nội địa Ngọc Lam Đế quốc cũng có nó, chiến tranh có lẽ không lan đến đây, tại sao lại dựng đến 80 cái Xạ Thần Nỏ?
Tào đầu hói cũng không rõ tại sao Ninh Tiểu Xuyên lại biết những chuyện này, chỉ cười nói:
- Bên trong sa mạc Mặc Toa Đặc hung hiểm không kém gì chiến trường biên cương, nếu như không có Xạ Thần Nỏ thủ hộ, e rằng tòa cổ thành này đã biến thành phế tích rồi.
Bên trong sa mạc Mặc Toa Đặc, rốt cuộc có gì nguy hiểm?
Tào đầu hói cố tình ra vẻ thần bí, không nói cho Ninh Tiểu Xuyên biết đáp án.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải là người nhất định phải tìm hiểu căn nguyên ngọn nguồn, liền không hỏi gì thêm, dù sao thì cũng chưa chắc là mình có thể gặp được.
Sau khi thương đội tiến vào Thiên Lại cổ thành, liền có người đi đến nghênh đón, dẫn vào một tòa đại trang viên.
Tòa trang viên này ở Hoàng thành, có lẽ không đáng là gì, nhưng tại Thiên Lại cổ thành, nơi này tuyệt đối có thể xem là đại trang viên có trình độ cao nhất, có rất nhiều cường giả Võ Đạo thủ hộ bên trong trang viên, trong đó có một vài cường giả phát tán khí tức, thậm chí còn khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy áp lực cực lớn.
Thánh Nữ Ma Môn đã đến Thiên Lại cổ thành trước một bước, sẽ ở lại trong tòa trang viên này.
Ba người Đoan Mộc Linh Nhi, Lâm Trưởng lão, Tư Đồ Đàn chủ đều đến chỗ Thánh Nữ Ma Môn phục mệnh, quỳ gối bên ngoài một tòa tiểu đình, cùng hô lên:
- Bái kiến Thánh Nữ đại nhân.
Cái đình này dùng bức rèm che ngăn cách, phủ xuống một tầng sa mỏng nhàn nhạt, đứng bên ngoài đình, căn bản không nhìn thấy rõ người trong đình rốt cuộc có hình dáng như thế nào.
Chỉ thấy rõ, đằng sau lớp sa mỏng có một nữ tử dáng người yểu điệu, trên mặt mang một cái mặt nạ màu vàng, ngón tay đặt trên dây đàn, nhẹ nhàng gảy lên.
Theo tiếng đàn vang lên, trên dây đàn tản mát ra từng tia Huyền Khí màu trắng, ngưng tụ thành một đám tiểu long nhỏ, uốn lượn trong đình, phát ra thanh âm long khiếu trầm thấp.
Ngón tay Thánh Nữ Ma Môn chợt ngừng lại, tiếng đàn lập tức biến mất, những Long ảnh kia cũng đồng loạt bị nghiền nát, biến mất không còn tăm hơi.
- Quan tài chở tới rồi sao?
Thánh Nữ Ma Môn chậm rãi nói, thanh âm cực kỳ thanh nhã dễ nghe, nhưng lại mang theo một luồng uy nghiêm vô cùng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]