Chương trước
Chương sau
Đồng tử của Khô Cốt không ngừng phóng đại, đột nhiên cười rộ lên, nói:

- Người trong thiên hạ đều bị ngươi lừa gạt rồi, bị ngươi lừa gạt rồi, bị ngươi…

Phốc…

Ninh Tiểu Xuyên một kiếm vung xuống, lập tức chặt đứt đầu Khô Cốt.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một cái hộp, cất đầu Khô Cốt vào trong, sau đó thu vào túi Càn Khôn.

Sau khi giết Khô Cốt, Ninh Tiểu Xuyên liền thở dài một hơi, thu hồi Ma kiếm, tơ máu trong mắt cũng dần dần rút đi.

Thế nhưng trong đầu Ninh Tiểu Xuyên vẫn tràn ngập sát niệm, nhìn thấy bất kỳ sinh linh nào, cũng muốn hủy diệt, chỉ muốn chém giết hết thảy mọi thứ trên đời.

Thậm chí có ý niệm diệt thế.

- Nhất định là lực lượng của Ma kiếm ảnh hưởng tới tinh thần của ta, cường hành thay đổi ý chí của ta.

Mỗi lần sử dụng Ma kiếm, cảm xúc tiêu cực trong đầu Ninh Tiểu Xuyên lại tăng thêm một phần, chỉ cần không cẩn thận sẽ bị Ma kiếm khống chế, trở thành Kiếm nô.

Nô lệ của kiếm.

Đây chính là một trong những nguyên nhân mà Ninh Tiểu Xuyên không dám dễ dàng sử dụng Ma kiếm.

Ninh Tiểu Xuyên cưỡng ép áp chế cảm xúc tiêu cực trong cơ thể, nâng Cơ Hàn Tinh ngã trên mặt đất dậy.

Cơ Hàn Tinh bị Huyền Luyện Xà cắn một cái, cả gương mặt trở nên tím ngắt.

Ninh Tiểu Xuyên đánh ra một đạo nhân uân Huyền Khí, tràn vào trong huyết mạch Cơ Hàn Tinh, khiến nàng tỉnh lại.

Ninh Tiểu Xuyên đánh ra một đạo nhân uân Huyền Khí, tràn vào trong huyết mạch của Cơ Hàn Tinh, khiến nàng tỉnh lại.

Nàng lộ vẻ cực kỳ yếu ớt, liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, âm thanh phát qua kẽ môi:

- Ngươi… Không ngờ ngươi… còn sống…

- Ta tất nhiên là còn sống, người chết chính là Khô Cốt, hắn bây giờ đã thực sự bị ta biến thành “Khô Cốt” rồi.

Cơ Hàn Tinh nhắm mắt lại, nói:

- Huyết mạch… trong cơ thể ta… đều bị chấn vỡ, lại… trúng phải… kịch độc của Huyền Luyện Xà, ta… ta không còn sống được bao lâu nữa.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Cơ Hàn Tinh, ngươi còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, ngươi đã dùng một tay nhấc ta lên, đó là loại tư thế oai hùng khí khái như thế nào? Tư thái không xem ai ra gì, bản lĩnh đó đi đâu ra rồi?

Cơ Hàn Tinh chậm rãi túm lấy ngực Ninh Tiểu Xuyên, giống như thật sự muốn nhấc hắn lên, nhưng cuối cùng bàn tay của nàng vẫn vô lực buông xuống.

Ninh Tiểu Xuyên ôm lấy Cơ Hàn Tinh, sau đó cho gọi Thái Tuế ấu thú ra, nhảy lên lưng Thái Tuế.

Thân thể Cơ Hàn Tinh đã trở nên lạnh buốt, nói:

- Ngươi… Ngươi, chôn cất ta đi.

- Nói đùa gì vậy? Đứng ở trước mặt ngươi là một Dưỡng Tâm Sư cao cấp, nếu như trơ mắt nhìn ngươi chết thì quả thật mất sạch thể diện mà.

Ninh Tiểu Xuyên sử dụng nhân uân Huyền Khí bảo vệ tâm mạch của Cơ Hàn Tinh, nói:

- Chẳng qua, muốn cứu ngươi vẫn cần vài loại huyết dịch, chỉ có ở Bạch Long thành mới có. Bây giờ chúng ta cũng chỉ có thể quay lại tòa Ma quật đó mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên khống chế Thái Tuế ấu thú, trực tiếp chui vào trong đất.

Lúc Thái Tuế từ dưới đất chui lên, đã tiến vào Bạch Long thành, đi đến một tòa phủ viện hoang tàn.

Ninh Tiểu Xuyên ôm Cơ Hàn Tinh vào trong một gian phòng, trên giường đầy tro bụi, hiện tại cũng không thể quản được nhiều như vậy, liền trực tiếp đặt Cơ Hàn Tinh lên giường.

- Chờ ta trở lại!

Ninh Tiểu Xuyên để lại Song Đầu Thạch Thú trong phòng để trông coi Cơ Hàn Tinh, sau đó liền đi ra ngoài.

Cơ Hàn Tinh nằm trên giường, đưa mắt nhìn bóng lưng Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt trở nên mơ màng, cuối cùng bất tỉnh.

Ninh Tiểu Xuyên tìm được một cái mũ rộng vành cũ nát trong sân, liền đội lên đầu, sau đó lại đổi một cái áo vải đã lâu chưa giặt, lúc này mới đi ra khỏi sân, đi trên đường lớn.

- Bạch Long thành có lẽ cũng có phân điện của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, hẳn là có thể mua được những Huyền dược cần thiết rồi.

Ninh Tiểu Xuyên tìm người dò hỏi vị trí của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, liền lập tức đi tới đó.

Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng ở Bạch Long thành, nằm tại một khu vực phồn hoa, mặc dù không rộng rãi khí thế bằng Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng ở Hoàng thành, nhưng số lượng Võ giả ra vào còn nhiều hơn ở Hoàng thành.

Đó là bởi vì gần đây có rất nhiều cao thủ của Ma Môn tụ tập tại Bạch Long thành, tranh giành giết chóc không ngừng, Huyền dược trị thương tất nhiên cũng tiêu hao nhiều hơn.

Ninh Tiểu Xuyên vì muốn che giấu thân phận, cho nên ăn mặc tương đối khó coi, thoạt nhìn giống như một Võ giả chán đời.

- Tránh ra, tránh ra, nơi này không tiếp ăn mày, Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng là nơi mà ngươi cũng có thể tới sao?

Một lão giả để râu cá trê, khinh thường nhìn Ninh Tiểu Xuyên, lấy tay đẩy Ninh Tiểu Xuyên ra, sau đó khom người về một phía khác, cười hì hì nói:

- Mộc thiếu gia, bên này, mời vào mời vào.

Bên cạnh đường, có một nam tử tuấn tú phiêu dật khoảng chừng hai mươi tuổi, từ trong một cỗ xe lộng lẫy vàng son, trên lưng mang một thanh Băng Phách Kiếm, hai đầu lông mày mang theo một luồng khí khái hào hùng, thần võ cao cao tại thượng.

Một thiếu nữ xinh đẹp khoảng chừng mười sáu, mười bảy tuổi cũng từ trên xe đi xuống, dáng người xinh xắn nhỏ gọn, trên vai có một tiểu hồ ly, đi đến bên cạnh Mộc công tử, mỉm cười ôn nhu, nói:

- Tối mai chính là đại thọ tám mươi tuổi của Tổng Đàn chủ, Thánh Nữ đại nhân cũng sẽ đến tham dự.

Mộc công tử nói:

- Chính vì chuyện này cho nên ta mới không thể không đến đây để chọn một kiện lễ vật chúc thọ cho phụ thân. Trụy Nhi, muội nói nên lựa chọn lễ vật gì thì tốt?

Thiếu nữ ôm tiểu hồ ly vào trong ngực, lộ ra nụ cười ma mị, nói:

- Trong lòng của huynh không phải đã có lựa chọn rồi, còn hỏi ta làm gì?

- Muội là con dâu tương lai của Mộc gia chúng ta, ý kiến của muội đương nhiên cũng trọng yếu. Chẳng qua, ta quả thực đã nhìn trúng một kiện lễ vật, chính là một viên Cao Cấp Đan, tên là “Thiên Xu Đan”. Nếu như có thể đem viên đan dược này hiến cho phụ thân, nhất định có thể khiến cho tu vi của lão nhân ngài tiến thêm một bước.

Mộc công tử cười lớn một tiếng, sau đó đi vào trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.

Tử Trụy Nhi mị nhãn như tơ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Mộc công tử, trong đôi mắt dịu dàng thoáng lộ ra thần sắc xem thường, nhưng cũng chỉ thoáng qua, sau đó liền bị nụ cười ngọt ngào che giấu.

Sau khi Mộc công tử và Tử Trụy Nhi đi vào Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, eo của lão bộc để râu cá trê kia lại thẳng tắp, lạnh lùng liếc Ninh Tiểu Xuyên một cái, nhổ một ngụm nước bọt trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, sau đó giống như một con gió vẫy đuôi đi vào Dưỡng Tâm Điện.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy có chút buồn cười, cũng không để chuyện này trong lòng, chẳng qua, Mộc công tử quả thật khiến hắn nảy sinh hứng thú.

- Tổng Đàn chủ của Thiên Diệt Đạo họ “Mộc”, hắn cũng họ “Mộc”. Có lẽ hắn chính là con của Mộc Hồng Lai. Ha ha, đúng là oan gia ngõ hẹp mà.

Ninh Tiểu Xuyên kéo cái mũ rộng vành trên đầu xuống, che mặt lại, bước vào trong đại môn của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, lấy từ trong ngực một cái lệnh bài Dưỡng Tâm Sư trung cấp, đưa cho một thị nữ trẻ tuổi.

Sau khi thị nữ kia nhìn thấy lệnh bài trong tay Ninh Tiểu Xuyên, lại càng hoảng sợ, liền muốn quỳ xuống đất.

- Không cần hành lễ, nhanh dẫn ta đi mua sắm Huyền dược.

Ninh Tiểu Xuyên hạ thấp yết hầu, có chút khàn khàn, ngụy trang thành thanh âm của một lão giả.

Thị nữ này đã gặp qua rất nhiều đại nhân vật không thích bại lộ thân phận của mình, đều dùng khí cụ che giấu, rất hiển nhiên, vị Dưỡng Tâm Sư trung cấp đại nhân này cũng cổ quái như vậy.

Thị nữ đi ở phía trước dẫn đường, cẩn thận hỏi thăm:

- Dưỡng Tâm Sư đại nhân muốn mua Huyền dược phẩm cấp gì.

- Đoạn Tục Mộc lục phẩm, Tỳ Trúc Thảo tứ phẩm, Tùng Hương Ngưng Thần Thủy ngũ phẩm…

Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp đọc ra tên 12 loại Huyền dược, đều là Huyền dược tứ phẩm trở lên.

Huyền dược của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng vẫn tương đối đầy đủ, có đủ tất cả các loại Huyền dược mà hắn cần.

12 loại Huyền dược này, rất nhanh liền được đặt ra trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên mua hai phần, tổng cộng hao tổn 9300 vạn đồng tiền nhỏ.

Đây chính là một con số cực lớn, khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy đau xót không thôi, nói:

- Nếu như chữa khỏi cho Cơ Hàn Tinh, nhất định phải bắt nàng trả tiền, Dưỡng Tâm Sư không thể buôn bán lỗ vốn được.

Ninh Tiểu Xuyên thu lại Huyền dược vừa mua, nhưng lại ngoài dự liệu nhìn thấy một loại Huyền dược khác, trong lòng thoáng vui vẻ, chỉ về phía trên quầy, nói:

- Lấy bình Ngọc Tinh Tủy này cho ta.

- Bình Ngọc Tinh Tủy này có tổng cộng tám giọt, mỗi một giọt trí giá 1000 vạn đồng tiền nhỏ. Dưỡng Tâm Sư trung cấp đại nhân, ngài xác định muốn mua hết toàn bộ?

Thị nữ nói.

Ngọc Tinh Tủy cũng không tính là Huyền dược, chỉ có thể xem là một loại dược vật dưỡng nhan (*),giá cả cực kỳ đắt đỏ, nhưng giá trị dược tính thì lại rất thấp.

(*) bảo dưỡng sắc đẹp

Bình thường, chỉ có nữ tử mới mua nó để bảo dưỡng dung nhan, hơn nữa mỗi lần cũng chỉ mua tối đa là một giọt.

Ngọc Tinh Tủy đối với người khác mà nói, chỉ có thể coi là dược vật dưỡng nhan. Nhưng đối với Ninh Tiểu Xuyên thì lại khác, đây là một loại dược vật khan hiếm mà hắn vẫn luôn tìm kiếm, có thể luyện chế ra một loại Huyền đan khiến cho toàn bộ nữ tử trong thiên hạ đều phải thét lên.

Một năm trước, lúc ở Thiên Đế học cung, hắn đã được Tam Sư Võ Viện ban thưởng cho một gốc Huyền dược cao cấp là Ngọc Chi thất phẩm.

Đây chính là Huyền dược cực kỳ khan hiếm, cũng là Linh dược mà nữ tử đều ước mơ tha thiết.

Nhưng giá trị dược tính của Ngọc Chi thất phẩm cũng rất hữu hạn, nếu như chỉ luyện chế thành Ngọc Chi dịch, thì cũng chỉ có thể trì hoãn dung nhan lão hóa khoảng 20 năm cho Võ giả mà thôi.

Như vậy thì cũng quá lãng phí dược lực của Ngọc Chi rồi.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn nghĩ đến việc dùng “Ngọc Chi thất phẩm” để luyện chế ra một lò Huyền đan có thể bảo trì dung nhan vĩnh viễn không lão hóa, hai loại phụ dược là “Viêm Hỏa Liên” và “Băng Cơ Thảo” đều đã tìm được, nhưng chỉ có “Ngọc Tinh Tủy” là mãi vẫn không tìm thấy.

Trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng này, không ngờ lại tìm được tám giọt, đây tất nhiên làm một chuyện khiến Ninh Tiểu Xuyên rất mừng rỡ.

Mặc dù loại đan dược này không trợ giúp nhiều đối với việc tu luyện của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng một khi luyện chế ra được loại đan dược này, nhất định sẽ được những nữ tử tu vi cường đại truy cầu, tuyệt đối có thể bán ra với giá trên trời.

Nói không chừng, một viên trung cấp đan này còn có giá vượt qua cả cao cấp đan.

Không có biện pháp, chỉ cần là nữ nhân, bất luận tu vi cao bao nhiêu, quyền lực lớn như thế nào, thì vẫn mong muốn nhất là thanh xuân vĩnh trú, vĩnh viễn trẻ trung. Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy, chỉ cần luyện chế ra được loại đan dược này, đến lúc đó nhất định sẽ có rất nhiều người điên cuồng trnah đoạt.

Bây giờ, những tu sĩ Võ Đạo đều muốn cướp đoạt Bắc Minh Thần Công trên người Ninh Tiểu Xuyên. Đến lúc đó, khẳng định lại xuất hiện rất nhiều nữ Võ giả, chuyên môn tìm Ninh Tiểu Xuyên để cướp đan dược của hắn.

- Ta mua toàn bộ tám giọt Ngọc Tinh Tủy này.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra 800 khối bạc lớn, đặt lên quầy, ngân quang bắn ra lóa cả mắt.

Ở trên quầy xếp thành một tòa núi bạc trắng nhỏ.

Một lần xuất ra nhiều tiền như vậy để mua một loại Huyền dược, Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ có thể cười khổ, thầm nghĩ:

- Đây là đầu tư ban đầu, một khi luyện chế ra được đan dược, hồi báo sẽ là gấp mười lần, gấp trăm lần.

Rầm rầm rầm…

Lập tức có một hộ vệ mặc áo giáp đi tới, chuyển 800 khối bạc lớn đi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng thu được bình chứa Ngọc Tinh Tủy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.