Chương trước
Chương sau
Đây là lần thứ hai cục đá xuất hiện, chữ bên trên là do nữ tử viết, xinh đẹp nhẹ nhàng, hấp dẫn sự hiếu kỳ trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, nên hắn quyết định đi xem nàng ta rốt cuộc là ai.

Địa điểm mà nàng ước định là ven hồ Linh Thủy.

Đêm xuống, Thiên Đế thành có chút yên tĩnh, không có những âm thanh ầm ĩ như Hoàng thành, nhiều hơn vài phần thần bí và nghiêm ngặt.

Linh Thủy hồ chính là một cái tiểu hồ ở trong Thiên Đế thành.

Trong hồ đầy lá sen xanh biếc, tản mát ra hương sen nhàn nhạt.

Mặc dù là trong đêm, nhưng vẫn có thể nhìn thấy từng cột khói trắng từ trong hồ bốc lên, hóa thành đủ hình dạng thiên kỳ bách quái, khiến cảnh tượng nơi đây càng giống như tiên cảnh.

Ninh Tiểu Xuyên cầm theo một bình rượu được niêm phong kín, đi vào trong một cái đình ở ven hồ, lấy ra hai cái chén, đặt trên bàn đá.

Róc rách…

Đổ rượu đầy chén.

Vò rượu này là Huyền tửu dược mà Ninh Tiểu Xuyên mất ba vạn đồng tiền nhỏ mới mua được, độ rượu không nặng, nhưng mùi rượu lại rất thơm, có thể bay đi rất xa.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nếm thử một chút, rượu vừa tiến vào huyết dịch, liền khiến cho Huyền Khí Võ Đạo trong máu nhanh chóng vận chuyển, giống như sôi trào lên.

- Ục ục…

Trên mặt nước đột nhiên chấn động.

Sáu đám sương khói đen kịt giống như sương mù tụ tập lại, tạo thành một thân ảnh yểu điệu, đứng trên lá sen trong hồ, mặc dù khoác lên người áo choàng đen, nhưng rấtkhó có thể giấu được dáng người yểu điệu thướt tha của nàng.

- Bái kiến Trang chủ.

Trên mặt nàng mang một cái mặt nạ màu vàng, bao phủ kín cả mặt lẫn miệng.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngươi chính là người đã hai lần truyền tin cho ta?

- Chính là thuộc hạ.

Thanh âm của nàng rất ôn nhu, tràn ngập từ tính.

- Vào đình uống chén rượu đi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Vâng.

Trên người của nàng phát ra Huyền Khí Võ Đạo màu đen, hắc bào lóe lên, chỉ trong giây lát đã tiến vào trong đình, nhưng không hề ngồi xuống, nửa quỳ trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Huyền Khí trên người nàng chấn động rất mãnh liệt, hiển nhiên tu vi không thấp, ít nhất cũng đạt tới Thần Thể tầng thứ ba, trong đám tân sinh khóa này, cũng tương đối giỏi.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ hít một hơi, liền ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt phát ra từ trên người nàng, mùi hương cơ thể của nữ tử giống như một loài hoa nào đó, giống như mùi trên cục đá.

- Ta nên gọi ngươi là Tạ Mộng Dao, hay gọi ngươi bằng cái tên khác đây?

Mùi hương thơm này giống hệt mùi thơm trên người Tạ Mộng Dao, Ninh Tiểu Xuyên đã sớm hoài nghi điều này, cho đến khi chính thức thấy nàng, mới có thể xác định nàng chính là Tạ Mộng Dao.

- Xin Trang chủ thứ tội, thân phận của thuộc hạ đặc thù, phải tiềm phục trong Hắc Ám Đế Thành, giấu diếm người của Thiên Đế học cung. Nếu bị bọn họ phát hiện, e rằng rất khó thoát khỏi cái chết, cho nên mới phải đặc biệt cẩn thận, giấu diếm thân phận với Trang chủ.

Tạ Mộng Dao thấy Ninh Tiểu Xuyên đã nhìn thấu thân phận của nàng, liền không giấu diếm nữa, gỡ chiếc mặt nạ vàng trên mặt xuống, lập tức lộ ra dung nhan xinh đẹp mà tinh xảo.

Nàng quỳ một chân dưới đất, hàng lông mi dài nhọn như lá liễu, sóng mắt mị hoặc, chiếc mũi tinh tế, đôi môi đỏ mọng gợi cảm, thoạt nhìn giống như một thiếu nữ thuần khiết. Nhưng dáng người lại rất đầy đặn, có lồi có lõm, quả thực là một vưu vật.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngươi là người được Thiên Thần Tử an bài trong Hắc Ám Đế Thành sao?

Tạ Mộng Dao khẽ gật đầu, nói:

- Sư tôn nói, Thiên Thần Tử đã chết rồi, hiện tại hắn được gọi là “U Minh sứ giả”. Tạ Mộng Dao cũng là tên thật của thuộc hạ, không phải giấu diếm Trang chủ.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:

- Không hổ là đệ tử của Thiên Thần Tử, quả nhiên rất thông minh, ngay cả Ngự Thiến Thiến cũng bị ngươi đùa giỡn xoay vòng. Thiên Thần Tử điều động ngươi tiềm phục trong Hắc Ám Đế Thành, quả thật là tìm đúng người rồi.

Khóe miệng Tạ Mộng Dao khẽ cong lên, cười ôn nhu:

- Đa tạ Trang chủ đã khen.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên đi đến ven hồ Linh Thủy, Ngự Thiến Thiến lại đang dẫn người đi đối phó với Tạ Mộng Dao, thế nhưng Tạ Mộng Dao bây giờ lại xuất hiện ở đây, chứng tỏ Tạ Mộng Dao cố ý sử dụng thủ đoạn để dụ Ngự Thiến Thiến rời đi, sau đó mới hẹn một mình Ninh Tiểu Xuyên đến đây.

Trí tuệ của nữ tử này quả thật siêu phàm, Ninh Tiểu Xuyên cũng không hoàn toàn tin tưởng nàng, từ đầu tới cuối đều bảo trì cảnh giác.

- Đứng lên uống rượu đi.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nâng chén rượu lên nhấp một ngụm.

Tạ Mộng Dao đứng dậy, mang mặt nạ lên mặt, ngồi xuống đối diện Ninh Tiểu Xuyên, dáng người vô cùng mềm mại thướt tha, nói:

- Có thể cùng Trang chủ uống rượu, chính là vinh hạnh của thuộc hạ.

Tạ Mộng Dao khẽ nâng chén rượu, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Sư tôn nói rằng, trong Đế Hư này, tất cả đều nghe theo an bài của Trang chủ, nếu Trang chủ có bất kỳ nhu cầu nào, Mộng Dao sẽ thỏa mãn Trang chủ vô điều kiện.

- Bất luận nhu cầu gì cũng có thể sao?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

- Đương nhiên.

Tạ Mộng Dao tựa như một yêu cơ vũ mị, đi một vòng quanh bàn đá, giống như đang khiêu vũ.

Một khắc sau, nàng đã ngồi vào lòng Ninh Tiểu Xuyên, đầu dựa nhẹ lên vai Ninh Tiểu Xuyên, nâng chén rượu đặt lên bờ môi đỏ mọng, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, quả thực xinh đẹp tới cực điểm.

Đôi môi hồng nhuận phơn phớt, gợi cảm không nói nên lời, khiến người khác không nhịn được muốn hôn lên môi nàng một cái.

Đôi mắt của nàng nhìn chắm chú ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên, khoảng cách rất gần, năm ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve ngực Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Trong thiên hạ không có nam tử nào tuổi trẻ tài cao như Trang chủ, lại càng không có người nào hấp dẫn bằng Trang chủ.

Ninh Tiểu Xuyên cầm lấy cổ tay của nàng, ngăn không cho nàng tiếp tục tiến vào vạt áo trong, nói:

- Nói cho ta biết, hẹn ta tới đây là có mục đích gì?

Đôi mắt Tạ Mộng Dao đột nhiên lóe lên, trực tiếp ngồi lên bàn đá, trong váy dài lộ ra đôi chân trắng muốt như tuyết, nhỏ nhắn mà thẳng tắp, da thịt vô cùng tinh tế tỉ mỉ, giữa hai chân có thể mơ hồ nhìn thấy một cái khố nhỏ màu xanh nhạt, tràn ngập hấp dẫn vô tận.

Nàng ẩn ý hàm tình nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nhẹ nhàng cởi xuống trường bào màu đen, hai tay đặt trên cổ Ninh Tiểu Xuyên, đột nhiên hôn tới môi Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ liếc đôi chân dưới váy nàng, sau đó duỗi ra hai ngón tay, cản môi nàng lại, nói:

- Ngươi chính là Tam đầu lĩnh của Hắc Ám Đế Thành?

Vừa nghe Ninh Tiểu Xuyên nói vậy, sắc mặt Tạ Mộng Dao đột nhiên khẽ biến đổi, vội vàng quỳ xuống đất, nói:

- Trang chủ thứ tội, lúc ở trong Hỏa Ma Sơn Mạch, Mộng Dao cũng không biết thân phận của Trang chủ, càng không cố ý mạo phạm Trang chủ.

Ninh Tiểu Xuyên chỉnh sửa lại vạt áo, nói:

- Chuyện gì đã qua thì cứ cho qua đi, ta cũng không truy cứu nữa. Nói cho ta biết, ngươi hẹn ta đến đây là có mục đích gì?

Tạ Mộng Dao thở dài một hơi, nói:

- Sư tôn muốn ta nhắn cho Trang chủ một câu, U Minh sơn trang muốn phát triển thì cần có nhân tài, mà nhân tài nhiều nhất là ở Thiên Đế học cung.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:

- Ý tứ của Thiên Thần Tử, ta đã hiểu, ta sẽ phát triển thế lực của U Minh sơn trang ở trong Thiên Đế học cung. Thân phận của ngươi rất đặc thù, trước hết hãy rời đi, nếu như bị người khác phát hiện ngươi ở cùng ta, thì cũng không có lợi cho ngươi đâu.

Tạ Mộng Dao u oán liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:

- Trang chủ thật sự là thiên hạ đệ nhất tình si? Chẳng lẽ ngoại trừ Ngọc Ngưng Sanh ra, trong lòng không chứa nổi bất kỳ nữ tử nào?

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên liếc nàng một cái, nói:

- Ngươi quan tâm hơi nhiều đấy.

Ninh Tiểu Xuyên thừa nhận Tạ Mộng Dao quả thật là một nữ tử rất xinh đẹp, luận mỹ mạo không hề thua kém gì Ngự Thiến Thiến, luận dáng người, e rằng còn hơn xa Ngự Thiến Thiến, đối diện với sự hấp dẫn của nàng, Ninh Tiểu Xuyên quả thật rất động tâm.

Thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại khắc chế tà niệm trong lòng mình, bởi vì Tạ Mộng Dao quá thông minh, một nữ tử thông minh như vậy, sẽ không để cho nam nhân khác đạt được thân thể của mình như vậy.

Nàng chủ động dụ dỗ mình, e rằng chỉ có thể lý giải rằng, đây chính là mệnh lệnh mà Thiên Thần Tử giao cho nàng.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không hoàn toàn tin tưởng Thiên Thần Tử, cũng sẽ không để cho bản thân bị Tạ Mộng Dao dễ dàng công phá phòng tuyến.

Ninh Tiểu Xuyên mở miệng nói:

- Có phải là ta có bất kỳ nhu cầu gì, ngươi cũng có thể thỏa mãn không?

- Trang chủ cần gì?

Đôi mắt Tạ Mộng Dao lập tức sáng lên.

- Lưu gốc Băng Cơ Thảo lại, sau đó ngươi có thể rời đi được rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Khuôn mặt tuyệt mỹ của Tạ Mộng Dao có chút cứng đờ, chẳng lẽ sức hấp dẫn của mình lại kém như vậy? Thậm chí còn không bằng một gốc Băng Cơ Thảo?

Tạ Mộng Dao đặt gốc Băng Cơ Thảo lên bàn, sau đó mặc lại bộ hắc bào, thân thể hóa thành từng đạo sương mù màu đen, biến mất trong đình.

Một khắc sau, thân thể của nàng lại ngưng tụ giữa Linh Thủy hồ, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, khẽ lẩm bẩm:

- Sư tôn nói không sai, Ninh Tiểu Xuyên quả thật khó đối phó. Nếu là nam tử khác, chỉ cần ta liếc mắt một cái thì đã bị ta câu dẫn rồi, nhưng ở trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù ta chủ động như vậy, nhưng hắn vẫn không phản ứng chút nào, rốt cuộc hắn có phải là nam nhân bình thường không? Chẳng lẽ hắn thật sự là thiên hạ đệ nhất tình si?

- Nực cười, Ninh Tiểu Xuyên, ta sớm muộn gì cũng sẽ công phá phòng tuyến của ngươi, trở thành Trang chủ phu nhân của U Minh sơn trang, ha ha…

Vụt...

Thân thể của Tạ Mộng Dao bay lên cao, hóa thành một thân ảnh yểu điệu, biến mất trong bóng tối.

Đêm nay, Ninh Tiểu Xuyên cũng không rời khỏi ven hồ Linh Thủy, mà ngồi ở trong đình tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí".

Huyền Khí trong Thiên Đế thành nồng đậm tới kinh người, còn gấp ba lần ngoại giới.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn dừng lại ở "Thiên Địa Huyền Khí" tầng thứ tư, tốc độ hấp thu Huyền Khí lúc đầu chỉ gấp tám lần, nhưng ở trong Thiên Đế thành, không ngờ tốc độ hấp thu Huyền Khí lại gấp mười lần.

Một đêm tu luyện, tinh thần trở nên sảng khoái, mặc dù tu vi vẫn dừng lại ở Thần Thể tầng thứ năm, nhưng nội thương trong cơ thể đã hoàn toàn khỏi hẳn, đạt tới trạng thái đỉnh phong.

Sáng sớm hôm sau, Ninh Tiểu Xuyên mở hai mắt ra, đem toàn bộ thiểm điện xung quanh thu vào trong người.

Ầm ầm ầm...

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, tốc độ nhanh như thiểm điện, một khắc sau đã tới bên ngoài Thông Thiên Kiều.

- Ca, huynh đến rồi.

Ninh Tiểu Xuyên vừa nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện, liền lập tức đi tới, lộ vẻ cao hứng, bàn tay nhỏ nắm chặt lấy cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Hinh nhi, làm sao muội biết hôm nay ta sẽ vượt ải Thông Thiên Kiều?

- Xuyên ca, ngươi nổi tiếng rồi a, bây giờ khắp toàn bộ Thiên Đế thành đều biết huynh muốn vượt ải Thông Thiên Kiều, hôm nay e rằng sẽ có không ít người đến xem.

Mộ Dung Vô Song cũng xuất hiện.

- Nổi tiếng?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không để ý rốt cuộc là ai lan truyền chuyện này đi, dù sao đi nữa, đối với hắn mà nói thì chuyện này cũng không đáng là gì, tiếp tục hỏi:

- Trong đám tân sinh, có bao nhiêu người vượt ải Thông Thiên Kiều rồi?

- Thành tích của những tân sinh muốn vượt ải Thông Thiên Kiều đều rất kém, ngoại trừ Danh Dương vượt qua tầng thứ ba của Thông Thiên Kiều ra, cũng chỉ có bốn tân sinh khác là vượt qua tầng thứ nhất của Thông Thiên Kiều, những người khác đều thất bại.

Mộ Dung Vô Song phiền muộn nói.

- Chỉ có bốn tân sinh vượt qua được tầng thứ nhất của Thông Thiên Kiều?

Ninh Tiểu Xuyên liền nhíu mày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.