- Em không cởi! Em không cởi!
Lộ Văn nhìn qua Nhạc Trọng đang nằm trên giường, vành mắt đỏ hồng, đau lòng cầm chặt tay của Nhạc Trọng.
Tay phải của Nhạc Trọng bây giờ bị kẻ săn thú niết nát bấy, hiện tại đã xưng đỏ thành máu tím đen, thoạt nhìn khiên người ta cực kỳ sợ hãi.
Sau đó hắn hạ lệnh cho Bạch Cốt bảo vệ bản thân mình, Nhạc Trọng nằm trên giường thống khổ thở phì phò, ngay cả cơm cũng không ăn vào. Nếu không phải hắn vừa tăng bốn điểm sức sống cho mình, chỉ sợ giờ phút này hắn đã chết.
Lúc này cho tới thời điểm chạng vạng tối, Lộ Văn khôi phục tinh thần lực và phóng thích kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ cho Nhạc Trọng, cơ hồ Nhạc Trọng sau khi nhận hết tra tấn mới tốt hơn một ít, ngủ say sưa.
Ban đêm Nhạc Trọng bị mùi thơm hấp dẫn mở hai mắt ra.
Lúc này Nhạc Trọng trải qua một ngày kịch chiến cũng đã đói bụng đến không còn sức, vừa mở mắt thì nhìn thấy Trần Dao bưng một chén đồ ăn lớn tới.
Nhìn qua đĩa cơm xào của hắn phủ lên đầy thịt, một tầng rau xá lách xào làm cho cơn đói của hắn hiện ra.
Nhìn thấy Nhạc Trọng mở to mắt, Trần Dao vẻ mặt áy náy nói ra:
- Anh đã tỉnh rồi? Thực xin lỗi Nhạc Trọng, hôm nay là tôi không đúng, không nên mắng chửi anh.
Nhạc Trọng là tiểu đội trưởng tạm thời của đoàn đội, chủ động gánh chịu nhiệm vụ nguy hiểm nhất, cũng cũng không có lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2364700/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.