Chính là vì như thế Vương Quang Hổ mới chỉ co thể cam đoan mình và tâm phúc được đủ ăn, còn người khác chỉ có được đồ ăn mốc meo mà thôi.
Hạt giống lương thực không thể nảy mầm được, chuyện này càng làm vấn đề lương thực trở nên trầm trọng.
- Vị trí thủ lĩnh không phải dễ làm như vậy. Muốn làm thủ lĩnh có lương tâm càng kho. Xem ra làm bạo quân mới thoải mái.
Nhạc Trọng cười khổ một tiếng, lắc đầu, trong nội tâm thầm nghĩ.
Nếu như làm bạo quân như Vương Quang Hổ, không cân nhắc tương lai và những người khác chết sống, Nhạc Trọng trôi qua đúng là rất thoải mái đấy. Nhưng mà như vậy không phù hợp tính cách của hắn.
Sau khi ăn uống no nê, ba gã nữ nhân xinh đẹp đi ra đem cơm thừa canh cặn trên bàn mang đi.
- Tốt rồi! Hiện tại bắt đầu thảo luận tương lai của chúng ta một chút. Tôi nghĩ như thế này. Đầu tiên trong đội ngũ chúng ta sau này chia làm đội viện chính thức, đội viên dự bị, nhân viên ngoại biên. Đãi ngộ cũng chia ra làm ba cấp.
- Đãi ngộ của đội viên chính thức là mỗi ngày nhận được nửa cân gạo. Đội viên dự bị mỗi ngày có ba lượng gạo. Nhân viên ngoại biên mỗi ngày được một lượng gạo. Đối với nhữn người khác của Trường Quang Thôn thì mỗi ngày cấp cho bọn họ hai lần cháo loãng duy trì sự sống. Thôn dân phục vụ cho Trường Quang Thôn thì chúng ta sẽ dùng gạo mua sự phục vụ của bọn họ. Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2364621/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.