Bạch cốt thừa cơ dùng gai xương đâm thẳng vào các đốt ngón chân của con biến dị hung vượn, làm cho thân thể con biến dị hung vượn mất đi cân đối ngã xuống.
Nhạc Trọng thừa cơ dùng gai độc trong tay bắn ba phát vào người biến dị hung vượn.
Bản năng chiên đấu của con biến dị hung vượn này vô cùng bất phàm, nó bị bạch cốt làm trượt chân nhưng lại né qua hai phát tất sát, chỉ có một phát gai độc là bắn vào gần ngực phải của nó, trực tiếp tạc ra một lỗ máu lớn.
Con biến dị hung vượn lăn một vòng, sau khi đứng lên thì điểm chân một cái, nó nhảy qua cây đại thụ bên cạnh. Nó đã cảm giác được uy hiếp tử vong nên sinh ra ý sợ hãi,
Bạch cốt duỗi hai tay ra, từ trong cơ thể của nó có gai xương bắn mạnh vào con biến dị hung vượn đang ở trên cây kia, hình thành cái lồng giam bằng xương cốt.
Con biên dị hung vượn kia đánh ra một trảo, nó cắt lấy cái lồng giam của bạch cốt như cắt đậu hủ.
Nhạc Trọng thừa cơ ra xa xa một cái, thừa dịp cái lồng giam bằng xương kia ngăn cản con biến dị hung vượn một lúc thì nhanh chóng lên đạn, giơ gai độc lên và oanh kích con biến dị hung vượn ở khoảng cách gần.
Mỗi một viên đạn gai độc bắn vào người của con biến dị hung vượn đều sinh ra lỗ máu, sáu viên và gai xương bén nhọn của bạch cốt cùng đánh vào người, nó vô lực té trên mặt đất, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2364572/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.