Nhạc Trọng do dự một thoáng, chậm rãi nói:
- Nhưng tôi đã có nữ nhân.
Tuy Trần Diệu rất xinh đẹp cùng tràn đầy sức sống, nhưng còn chưa đạt tới mị lực đủ làm Nhạc Trọng điên cuồng. Hắn cũng không muốn nhất thời sảng khoái liền phá hủy thân thể xử nữ của người ta, làm Trần Diệu phải hối hận suốt đời.
Trần Diệu nghe được lời nói của Nhạc Trọng, trong mắt chợt ảm đạm, nhưng vẫn nhìn hắn chằm chằm chậm rãi nói:
- Không có vấn đề gì. Hôm nay là tôi tự nguyện tới đây báo đáp anh, cảm ơn anh đã cứu ba ba của tôi, anh cứu ông ấy chẳng khác nào đã cứu cả nhà chúng tôi. Tôi không có gì để báo đáp ngài, cũng chỉ có thân thể còn sạch sẽ này, hi vọng ngài có thể nhận lấy. Sau tối nay nếu ngài ưa thích, tôi sẽ đi theo ngài làm tình nhân của ngài, nếu ngài không quan tâm tôi cũng không sao, tôi sẽ lẳng lặng rời khỏi.
Nhạc Trọng nghe lời nói của Trần Diệu, trong lòng dao động, cô gái xinh đẹp lại sạch sẽ như vậy luôn dễ làm hắn động tâm nhất. Hắn kéo Trần Diệu vào lòng, hương thơm thanh xuẩn lại tràn vào trong mũi hắn.
Sở dĩ hôm nay Nhạc Trọng ra tay cứu mạng nam nhân tên Trần Thạch Đầu kia là bởi vì hắn là thợ săn có thực lực nhất trong thôn này. Sau khi thế giới biến dị, do Trần Thạch Đầu cùng Trần Trữ chủ trì tiêu diệt toàn bộ tang thi trong thôn, nếu không có Trần Thạch Đầu, Trần gia thôn không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2364546/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.