Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức đều khẽ chau mày, bọn họ cũng là cao thủ trợn mắt bịa đặt câu chuyện, nhưng mà trợn mắt bịa đặt trắng trợn như Nhạc Trọng thì có chút khôn thích ứng.
Mấy tiểu nữ hài quỳ gối dưới chân của Nhạc Trọng càng không hiểu ra sao, các nàng rõ ràng nhìn thấy Nhạc Trọng chém giết Viên Dã Sơn mà.
Nhạc Trọng mỉm cười, hắn khai ra cái giá của bản thân.
- Tôi lúc này thỉnh hai vị tới đây là muốn thương lượng sinh ý, dùng một trăm tấn lương thực phân bịa mua bốn mươi vạn cái chăn bông của các vị đấy.
Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức đều là người thành tinh, tự nhiên hiểu Nhạc Trọng lấy một trăm tấn lương thực ra muốn xóa chuyện này. Bây giờ đang ở thành phố SY, một bộ chăn bông không đổi được một cân gạo. Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì bọn họ cũng buông lỏng.
Sau tận thế thì năm mươi tấn lương thực cũng không phải là số lượng nhỏ. Trong thành phố SY thì năm cân lương thực có thể chiêu mộ người ta làm việc cả tháng, có vô số người đoạt vỡ đầu để làm. Năm mươi tấn lương thực có thể duy trì một chi bộ đội nhân số chừng một trăm tới hai trăm.
Bản thân Nhạc Trọng là một gã cao thủ thực lực cường hoành, đồng thời còn có được thế lực và bộ đội của mình. Nếu không đến vạn bất đắc dĩ, Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức cũng không muốn vạch mặt với Nhạc Trọng. Hơn nữa Nhạc Trọng cũng cho bọn họ bậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2364180/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.