Có vũ khí và lương thực trong nơi này trợ giúp, Nhạc Trọng có thể lợi dụng tài nguyên hiện có trang bị ra một doanh binh lực, không cần động dụng vốn liếng nội tình ở huyện Trữ Quang, huyện Thanh Nguyên.
Nhạc Trọng nhìn qua Trình Ngọc trực tiếp ra lệnh:
- Anh đi ra lệnh cho đám người mới, nếu ai đem chuyện hôm nay nói ra ngoài xử bắn tại chỗ. Còn bảy hộ vệ kia bắt lại đưa đến huyện Trữ Quang ném vào cặn bã doanh.
Cặn bã doanh quản lý cực kỳ nghiêm khắc, nếu không giết đủ tang thi được tự do thì đừng mong được ra ngoài. Căn bản không có khả năng xuất ngoại mật báo.
Trình Ngọc gật gật đầu lập tức đi truyền lệnh của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn Vân Phi và thản nhiên nói:
- Vân Phi! Tình báo của anh sai rồi! Anh có thể mang người rời đi! Chuyện hôm nay lộ ra nửa phần, tôi sẽ lấy mạng toàn bộ Hắc Hổ bang. Sau này Hắc Hổ bang các người dám làm các loại nghiệp vụ ở địa bàn của tôi, đừng trách tôi hạ thủ không lưu tình. Nếu các người nguyện ý ra sức cho tôi, chín giờ ngày mai bảo cha của anh tới chỗ cũ gặp tôi.
Vân Phi lau khô mồ hôi trên người nhìn qua Nhạc Trọng nói:
- Cảm ơn Nhạc lão đại! Cám ơn Nhạc lão đại ân không giết! ! Hắc Hổ bang nguyện ý hiệu lực cho ngài. Tôi trở về sẽ khuyên cha mình chín giờ ngày mai đi tới chỗ cũ.
- Chủ nhân gian phòng này là ai? Text được lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2364173/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.