Không chút tiếng động đã xử lý xong hai gã chiến sĩ, ánh mắt Trần Dao di chuyển, tâm niệm lại động, sáu cây mây còn lại điên cuồng đâm thẳng tới sáu gã chiến sĩ còn lại.
Trong sáu cây mây có ba cây nháy mắt đâm xuyên qua đầu ba gã chiến sĩ liền lập tức đánh chết bọn hắn. Còn lại ba cây mây bởi Trần Dao không đủ kinh nghiệm chiến đấu nên điều khiển không quá thành thạo, chỉ đâm thủng cơ thể ba gã chiến sĩ mà không lập tức giết chết được họ.
Nhìn thấy ba gã chiến sĩ há miệng muốn kêu la, từ trong bụi cỏ nổ bắn ra ba đạo gai xương, trực tiếp đem đầu ba tên chiến sĩ chém bay.
- Thật xin lỗi!
Trần Dao nhìn Nhạc Trọng nhỏ giọng giải thích. Nàng không thể lập tức đánh chết sáu người trong nháy mắt, thiếu chút nữa phá hủy hành động lần này. Phải biết rằng đánh lén cùng tiến công là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, đánh lén thì có lẽ Nhạc Trọng cùng nàng còn có thể xử lý bộ đội một doanh, nhưng nếu tiến công bọn họ chỉ có thể lập tức rời đi nơi này.
Nhạc Trọng mỉm cười an ủi:
- Không cần nói xin lỗi! Cô đã làm rất khá, cô xử lý chiến sĩ trong hai tháp súng máy đã xem như hoàn thành xong nhiệm vụ!
Kinh nghiệm chiến đấu của Trần Dao cực kỳ thiếu khuyết, có thể làm được như vậy cũng đã không tệ. Trước đó Nhạc Trọng đã có chuẩn bị, để Bạch Cốt giải quyết hậu quả nàng lưu lại. Về phần bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2364017/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.