Trên mặt nàng trong khoảng thời gian ngắn nhiễm một tầng sương lạnh, nàng có chút há miệng ra, một tia băng sương lạnh như băng bay ra, làm cho nàng như bị bỏ vào hầm băng, giống như con chim nhỏ yếu nép vào trong ngực của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng thoáng cái ôm Minh Giai Giai vào trong ngực, chỉ cảm thấy tiểu loli trong ngực giống như biến thành một khối băng.
Nhạc Trọng nhìn qua Minh Giai Giai và không ngừng phán đoán trong lòng:
- Hiệu quả cụ thể của Trân Châu Quả còn không rõ ràng! Nhưng mà trong quá trình cường hóa quả nhiên có tác dụng phụ.
Nhạc Trọng nhìn thấy bộ dáng của Minh Giai Giai thì không có lập tức lựa chọn ăn Trân Châu Quả mà niêm phong nó trong xe tải.
Đúng lúc này Vệ Trữ Quốc đi vào bên người Nhạc Trọng cung kính hỏi:
- Nhạc lão đại! Có đi tấn công Nam Đô Trấn không?
Nam Đô Trấn mới là mục tiêu tấn công của Nhạc Trọng lúc này. Ở trong Nam Đô Trấn có bộ đội của Ngô Nham Hoành đóng quân, trong trấn tổng cộng có một ngàn ba trăm người sống sót, trong một ngàn ba trăm người đó có hai trăm người là người Hoa làm nô lệ.
Nhạc Trọng tạm thời phục kích một doanh Thái Lan phục hưng quân cho nên nhận được nhiều người Hoa, bây giờ quan trọng nhất là tiêu hóa thành quả.
- Đương nhiên!
Nhạc Trọng phát động kỹ năng hư không thoáng hiện, bạch cốt vượt qua hư không tới đây.
Nhạc Trọng chỉ vào bạch cốt và nói với Vệ Trữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2363957/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.