Trịnh Minh Hòa tinh thông tiễn thuật cho nên bảo hắn cột dây vào trong tên và bắn qua bên kia, sau đó lợi dụng dây thừng cho người bò qua. Sau khi đi qua bên kia thì hắn sẽ cột dây làm cột tiêu.
Trịnh Minh Hòa bắn sáu sợi dây qua bên kia, hắn lúc này nhảy lên một dây thừng, đem từng khối tấm ván gỗ lót lên, tạo thành cầu nổi đơn giản.
Nhạc Trọng biết rõ lúc này đây phải qua sông, bởi vậy làm ra rất nhiều chuẩn bị, mang theo một xe dây kéo, dây thừng, tấm ván gỗ, chuẩn bị cho tình huống nào, những tài liệu này đã có công dụng qua sông.
Sau khi tạo thành cầu nổi, một người sống sót bắt đầu thông qua cầu nổi này.
Thời điểm Nhạc Trọng mang theo Thiểm Điện chạy tới dây thì nhìn thấy nhiều người sống đã đi qua bên kia rồi, chỉ còn lại hơn trăm người sống sót và xe vẫn còn lưu lại nơi này.
- Làm tốt lắm! ! Vệ Trữ Quốc! !
Nhạc Trọng nhìn thấy hơn trăm người sống sót đang chờ qua sông, trong nội tâm có chút buông lỏng, khen Vệ Trữ Quốc một câu
Vệ Trữ Quốc mặt già đỏ lên trung thực nói với Nhạc Trọng:
- Nhạc lão đại! Đây không phải chủ ý của tôi, đây là chủ ý của Minh Giai Giai tiểu thư. Trịnh Minh Hòa dựng cầu nổi.
Vệ Trữ Quốc mặc dù có chút rất sợ chết, nhưng mà làm người thành thật. Cũng không có độc chiếm tất cả công lao.
Nhạc Trọng có chút ngoài ý muốn nhìn qua Minh Giai Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2363931/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.