Chu Đại Lực sắc mặt biến đổi mấy lần, thân thể không ngừng run rẩy, sâu trong nội tâm bị giày vò. Con của hắn và lão bà chính là mệnh căn của hắn, hắn vì bảo vệ con cùng lão bà của hắn không biết giao ra bao nhiêu vất vả. Hắn có nhiều lần bị hắc ám thôn phệ, cũng là bởi vì con và lão bà của hắn mới khiến cho hắn cố chống chọi sống sót. Con cùng lão bà của hắn là uy hiếp lớn nhất.
Dịch Thủy Hùng thấy thế vội vàng nói:
- Đại Lực, anh không nên sợ hắn uy hiếp. Bốn người chúng ta liên thủ, hắn một người nửa tàn phế có thể làm gì được chúng ta? Nếu hắn có năng lực, với tính tình của hắn đã giết qua rồi.
Nghe Dịch Thủy Hùng an ủi, Chu Đại Lực sắc mặt lúc này mới đẹp mắt rất nhiều, hắn do dự một hồi và do dự nói ra:
- Chuyện ở đây tôi không quản. Tôi chỉ muốn vợ và con bình an.
Nói xong Chu Đại Lực lập tức mang theo bảy tên tâm phúc vứt bỏ vũ khí, đứng ra xa xa, một bộ dáng không nhúng tay vào phân tranh.
Nhạc Trọng cuối cùng nhìn qua Trữ Trường Thủy.
Trữ Trường Thủy không đợi Nhạc Trọng nói chuyện, chợt đại nghĩa lăng nhiên nói:
- Nhạc Trọng, anh làm người ngoan độc. Động là giết người, đồng thời còn hành hạ tù binh tới chết. Cưỡng ép giết môn chủ Hồng môn...
- Mày nói nhảm quá nhiều! ! Đi chết đi!
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, không đợi Trữ Trường Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2363923/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.