Cô gái buộc tóc đuôi ngựa bước lên trừng mắt nhìn đại hán lớn tiếng nói:
- Đồ ăn của nhà tôi làm mỗi khi mang ra tôi cũng đã xem kỹ qua một lần. Căn bản không có ruồi bọ! Đây là các người bỏ vào!
Tên đại hắn biến sắc hét lớn một tiếng, lập tức rút ra cây gậy bóng chày lớn, hất bàn quát:
- Mày dám vu cáo hãm hại tao? Tụi mày đánh cho tao! Đập cửa hàng! Đập vỡ!
Năm tên hán tử bên người đại hán đều rút gậy hướng những địa phương khác trong cửa hàng đánh tới.
Trong cửa hàng truyền ra thanh âm tiếng thủy tinh phá nát.
- Dừng tay! Đám ác ôn các người!
Cô gái nhìn cửa hàng bị nện vỡ hai mắt đỏ đậm lớn tiếng kêu to. Cửa hàng là sinh kế của gia đình nàng, nếu bị hủy thì cuộc sống gia đình nàng sẽ bị hủy diệt.
Ông chủ cùng những công nhân khác trong cửa hàng sợ hãi cuộn tròn trong góc phòng không dám có chút lộn xộn. Những tên lưu manh kia trong tay có gậy, có dao, nếu họ xông lên sẽ bị đánh trọng thương thì càng phiền toái.
Ở trong cuối thời dược vật thật đắt tiền, dùng một ít càng ít một chút. Bởi vậy tiền thuốc men thập phần sang quý, họ thật không dám để mình bị thương.
Một gã lưu manh đi tới trước mặt Nhạc Trọng cùng Mạc Hương Lăng, trong mắt lóe hung quang lớn tiếng quát:
- Cút ngay! Không nhìn thấy chúng ta đang làm việc sao? Muốn chết phải không!
- Chạy mau!
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-thong/2363657/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.