Chương trước
Chương sau
Sự khiếp sợ của Trọng Quang không thể nào hình dung được. Hắn ngơ ngác nhìn lướt qua Ma Hoàng, lại cúi đầu nhìn bụng của y.
Ma Hoàng mặc kệ lúc này hắn nghĩ như thế nào, nói thẳng:
“Ta đã thử hết tất cả các loại biện pháp, đều không thể giải quyết…vấn đề này. Bởi vậy mới đành gọi ngươi đến thương lượng.”
Trọng Quang sửng sốt một lúc lâu, chợt nói:
“Là do quả Huyền Thiên kia?”
Hắn không đợi Ma Hoàng trả lời, lại lẩm bẩm:
“Không sai, hẳn chính là quả Huyền Thiên kia. Khó trách sau khi hoa Huyền Thiên nở lại không thấy bóng dáng của quả đâu, dị giới kia cũng không vì có quả Huyền Thiên mà linh khí trở nên dày đặc, ngược lại còn mỏng đi vài phần, đều vì sau khi quả Huyền Thiên kia sinh ra thì rơi vào người của ngươi. Hơn nữa lúc ấy ta và ngươi đang… Khụ.”
Trọng Quang nghĩ tới điểm ‘mấu chốt’, thiếu chút nữa bị nước miếng của mình làm cho sặc chết.
Ma Hoàng nghe thấy hắn nhắc đến ‘sự việc kia’, sắc mặt cũng không khỏi trở nên khó coi, trầm giọng nói:
“Chúng ta không cần tra rõ nguyên nhân nữa. Hiện tại phải giải quyết nó thế nào mới là trọng điểm.”
“Giải quyết?”
Sắc mặt của Trọng Quang có chút cổ quái, nói:
“Ngươi muốn ‘giải quyết’ thế nào?”
Gương mặt Ma Hoàng không chút thay đổi nói:
“Đang tìm, thế nên mới muốn tìm ngươi đến bàn bạc.”
Trọng Quang lộ vẻ trầm tư, nói:
“Vừa rồi ngươi nói ngươi đã thử qua các cách khác phải không? Là cách gì vậy?”
Ma Hoàng thản nhiên nói:
“Việ này ngươi không cần hỏi nhiều. Ngươi chỉ cần biết rằng, việc này cần ta và ngươi hợp lực mới có thể giải quyết.”
Mặc dù y không giải thích, nhưng Trọng Quang cũng đoán được với tính cách và thân phận của y, chắc chắn sẽ không cam tâm tình nguyện sinh hạ đứa bé này. Nói không chừng y đã sớm muốn phá thai, nhưng không hiểu vì sao lại không thành công, ngược lại còn phải để mặc thai nhi lớn đến mức này.
Làn mi cong dài của Trọng Quang cụp xuống, suy tư một hồi, cũng hiểu được lý do.
Vừa rồi hắn đã phát hiện trong cơ thể của thai nhi này có chảy dòng máu linh quang của mình, nhưng cũng có một cỗ ma lực mơ hồ chuyển động, rõ ràng là kế thừa ma thần lực của hai người hắn và Ma Hoàng.
Đừng nói có hai cỗ sức mạnh này tồn tại, nếu như chỉ có một loại, cũng không phải có thể tiêu diệt dễ dàng. Huống chi lấy sức mạnh của Ma Hoàng muốn tiêu diệt huyết mạch thần quang của mình, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Kể từ đó, thai nhi này chỉ có một con đường là sinh ra, mới có thể rời khỏi thân thể của Ma Hoàng. Nhưng nếu như Ma Hoàng có thể tự mình thuận lợi sinh đứa bé ra, với tính cách của y tuyệt sẽ không gọi mình đến, nói vậy là nếu muốn đứa bé thuận lợi sinh ra, còn cần thần lực của Trọng Quang hắn giúp đỡ mới được.
Trọng Quang Thần đế chỉ trong tích tắc đã hiểu rõ nguyên nhân hậu quả, cũng đoán được mục đích Ma Hoàng gọi hắn đến. Như thế, trong lòng đã có tính toán trước, ngược lại trở nên rất bình tĩnh.
“Không biết Trường Đình có tính toán gì không?”
Ma Hoàng hừ lạnh một tiếng, nói:
“Còn có thể tính toán cái gì chứ? Trong lòng ngươi đã biết rõ ràng, cần gì phải hỏi lại?”
Trọng Quang nhìn bụng của y, thở dài nói:
“Bụng của ngươi đã lớn như vậy, vừa rồi ta cảm nhận được thai nhi đã từ từ trưởng thành, thực không biết còn cần ta làm cái gì?”
Ma Hoàng nghe vậy, hai đầu lông mày không khỏi nhíu lại, thanh âm lạnh lẽo khô cằn:
“Ngươi thật sự không biết?”
Trọng Quang nhíu mày nói:
“Đây là lần đầu tiên ta làm phụ thân, nào biết được nên làm cái gì? Hay là ngươi muốn ta đến an ủi ngươi?”
“Ngươi!”
Lông mày của Ma Hoàng dựng đứng lên. Y hít sâu hai cái, kiềm chế sự phẫn nộ trong lòng, nói:
“Ta cần có sự giúp đỡ từ thần lực ánh sáng của ngươi, nếu không thai nhi rất khó có thể trưởng thành hoàn toàn.”
Trọng Quang cũng đoán được khả năng này, nhưng hắn quả thật không biết là phải làm như thế nào, bởi vậy vô cùng thành thật nói:
“Việc này không có vấn đề gì. Nhưng phương pháp cụ thể xin Ma Hoàng chỉ giáo.”
Thấy thái độ của hắn cũng coi như thành khẩn, Ma Hoàng cuối cùng cũng tiêu tan cơn giận được một chút, nói:
“Thai nhi ở trong cơ thể của ta, ta không cần làm gì, tự nó có thể vận hành hấp thu ma lực của ta. Nhưng theo lời của ngươi, e rằng còn phải chuyển linh lực của ngươi vào trong cơ thể ta mới được.”
Trọng Quang kinh ngạc nói:
“Đây chẳng phải là đối chọi với ma lực của ngươi sao?”
Ma Hoàng có chút lo lắng nói:
“Nhưng trừ cách đó ra, ta thật sự không nghĩ được cách nào khác nữa.”
Hai người im lặng một lúc lâu.
Trong đầu Trọng Quang cũng suy tính mấy lần, quả thực không nghĩ ra cách nào khác tốt hơn, đành nói:
“Đã như vậy, nếu Trường Đình tin tưởng ta, chúng ta cứ thử một lần trước đi.”
Ma Hoàng cười nhạt:
“Nếu không tin tưởng ngươi, ta cũng sẽ không kêu ngươi đến đây. Huống chi… Đây chẳng lẽ không phải là hài tử của ngươi sao?”
Lời này vừa nói ra, hai người đều cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bọn họ một Thần một Ma, thế nhưng lại cùng nhau tạo ra một đứa nhỏ, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Trọng Quang lẩm bẩm thì thầm:
“Ta chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ có con nối dõi đâu.”
Ma Hoàng tuy rằng đã từng nghĩ đến, cũng tuyệt đối không nghĩ rằng là do mình tự sinh ra, bởi vậy trong lòng cũng có chút đồng cảm.
Hai người hạ quyết tâm, không chần chừ thêm nữa, lập tức quay lại tẩm điện của Ma Hoàng, quyết định thử một lần.
Ma Hoàng nói:
“Nơi này đã bị ta phong ấn, ngươi không cần lo lắng sẽ có người khác đột nhiên xâm nhập, Chúng ta bắt đầu ở đây đi.”
Trọng Quang lại đột nhiên hỏi:
“Vừa rồi lúc ta đến, không phải là có một nữ ma thần ở đây sao?”
Ma Hoàng đáp:
“Đó là thị nữ của ta. Không được ta gọi về, nàng ta không vào được đâu.”
“A…”
Trọng Quang ‘A’ một tiếng dài, thanh âm có chút kỳ lạ.
Ma Hoàng liếc nhìn hắn một cái, nói:
“Ngươi đã nghĩ cái gì hả?”
Trọng Quang vì vừa rồi trong lòng mình sinh ra chút cảm giác ghen tuông mà cảm thấy buồn cười.
Bản thân sao lại ăn dấm vì Ma Hoàng này chứ? Đây cũng quá kỳ lạ rồi.
Nhưng hắn lập tức rùng mình một cái trong lòng: Chẳng lẽ hắn động tâm với Ma Hoàng sao?
Việc này quả thực là đáng sợ.
Vị thần sinh ra cùng vũ trụ như hắn, thất tình lục dục rất mỏng, một lòng tu đạo (hay ngủ?),hơn nữa tiên nữ có phong tư động lòng người ở trên Thiên giới không thiếu, đều không thể khiến tâm hắn rung động, sao hôm nay lại sinh ra tình cảm với kẻ địch của mình chứ?
Trọng Quang khiếp sợ trong lòng, trên mặt lại không để lộ chút cảm xúc nói:
“Không có gì. Ta chỉ là đột nhiên nghĩ, nếu đứa bé này được bình an sinh ra, ngươi có tính toán gì không?”
Ma Hoàng nhíu mày:
“Vậy ngươi có tính toán gì không?”
Trọng Quang ngẫm nghĩ, nói:
“Dù sao nó cũng là nhi tử của ta. Nếu ngươi không muốn nó, vậy giao lại cho ta mang về nuôi dạy đi.”
Ma Hoàng trầm mặt:
“Ai nói là ta không muốn nó?”
Dựa vào cái gì phải giao cho ngươi nuôi nấng? Chẳng lẽ người vất vả sinh nó ra không phải là ta sao?
Ma Hoàng không hiểu vì sao, khi nghe xong lời của Trọng Quang liền cảm thấy vô cùng tức giận. Cùng lúc cảm thấy Trọng Quang cho rằng mình ghét bỏ đứa bé này, mặt khác, lại cảm thấy rằng Trọng Quang không muốn có nhiều liên quan đến mình.
Đây rõ ràng cũng là hài tử của y, y sao lại ghét bỏ nó chứ? Còn nữa, nếu như đưa đứa bé này cho Trọng Quang đem về nuôi nấng, chẳng phải giống như mình trồng cây, Trọng Quang được hưởng bóng mát sao, quá lợi cho hắn rồi!
Trọng Quang thấy y không vui, cũng không muốn cùng y tranh chấp gì nữa, đành nói:
“Được rồi, vấn đề này chúng ta để sau bàn bạc tiếp, trước hết đợi đứa nhỏ sinh ra rồi nói sau.”
Trọng Quang ngồi xuống đối diện y, nhìn bụng của y, do dự nói:
“Trước tiên ta chia linh quang ra thử một lần đã.”
Ma Hoàng hít sâu, bình tĩnh nói:
“Bắt đầu đi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.