Ngao Cương dịu ngoan nói:
“Vâng, nhi thần cáo lui.”
Minh Tôn nhìn tiểu kim long kia lui ra, sờ sờ cằm có chút suy ngẫm.
Xem ra hai nhi tử của Ngao Liên không thể nào thích mình được a. Vừa rồi Ngao Cương mặt không đổi sắc mà ném cho hắn một cái liếc mắt cao ngạo, đừng tưởng rằng hắn không phát hiện ra. Hừ, tiểu tử kia vẫn còn chút non nớt, dám chơi thủ đoạn như thế ở trước mặt hắn. Đừng nói bọn họ, dù là lão tử của bọn họ, nhưng ở trong mắt mình bất quá cũng chỉ là một tiểu Thần long vừa mới trưởng thành thôi.
Đây cũng không phải khoa trương. Minh Tôn bắt đầu được thai nghén trong đại chiến Thần Ma Thượng cổ, từ khi sinh ra đến hiện tại, đã qua ước chừng một trăm vạn năm. Tuy rằng phần lớn thời gian trong đó hắn đều ở trạng thái vị thành niên, nhưng sau khi thành niên trẻ tuổi cùng đủ để nhiều tuổi hơn tất cả các Long tộc hiện hữu.
Minh Tôn cười nhìn Ngao Liên, cảm thấy vẫn là thực thân của Ngao Liên đẹp nhất. Uy vũ, lại sáng lạn, nhìn qua cực kỳ chói mắt. Bất quá tính cách lại cổ hủ nhạt nhẽo, không giống với Long tộc bình thường mà.
Ngao Liên bị ánh mắt quỷ dị của hắn nhìn đến mức không được tự nhiên, thầm nhíu mày trong lòng, nhưng trên mặt vẫn mang nụ cười thản nhiên nói:
“Minh Tôn, ngươi lặn lội đường xa đi vào Đông Hải, nói không chừng cũng đã mệt mỏi, không bằng đi xuống chỉ ngơi một lát, đến khi dùng bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-liet-bo-1-trong-quang/3204332/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.