“Ân công không thể như thế!”
Ngao Liên kích động khẽ kêu lên.
Tuy rằng biết rõ đám mây đã bị Minh Tôn hạ kết giới, nhưng y vẫn vô cùng bất an. Hơn nữa từ trong đám mây có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng ở bên ngoài, liền có cảm giác kết giới này trong suốt.
“Không cần gọi ta là ân công. Gọi tên của ta.”
Minh Tôn nói xong, cúi đầu ngậm lấy vành tai của Ngao Liên.
Ngao Liên chấn động toàn thân, nhất thời thân thể như nhũn ra.
Lần trước Minh Tôn đã phát hiện, nơi mẫn cảm nhất của Thần long này chính là cái tai kia, sau khi hóa thành hình rồng chính là sừng rồng cứng rắn vô cùng của y, chỉ cần chạm nhẹ một cái, toàn thân y đều nhũn hết.
Minh Tôn vươn đầu lưỡi liếm mút, còn dùng răng nanh nhẹ nhàng day cắn.
Ngao Liên run rẩy cả người, bản tính của Long tộc gần như không áp chế được, khàn khàn nói:
“Đừng như vậy…”
“Kêu tên của ta! Cầu ta!”
Minh Tôn bá đạo ra lệnh.
“Không!”
“Vậy ta sẽ không buông ngươi ra!”
Minh Tôn một bên khiêu khích vành tai mẫn cảm của Ngao Liên, một bên hai tay sờ soạn thân thể của y, giống như sẽ đè áp y xuống làm việc ở trên đám mây này.
Ngao Liên cảm giác được thân thể đang dán chặt vào mình kia từ từ có biến hóa, nhất là bộ phận khó nói ở thân dưới của đối phương. Y cảm thấy kích động, cắn chặt răng, nhắm mắt khàn giọng nói:
“Minh Tôn…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-he-liet-bo-1-trong-quang/3204328/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.