Chương trước
Chương sau
"Có thể để ta sử dụng Bạo Khí Hoàn không có bao nhiêu người." Sắc mặt Mạc Khắc dữ tợn, phối hợp với làn da màu đỏ, giống như ác ma cuồng bạo thèm máu.
Một viên Bạo Khí Hoàn mặc dù không thể làm cho thực lực Mạc Khắc trong khoảng thời gian ngắn tiến đến tình trạng võ sư, nhưng lại vượt qua võ giả cấp sáu rất nhiều, nếu như dùng một từ để hình dung, thì đó chính là võ giả đính giai, một võ giả đính gia nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đối phó với ha, ba tên võ giả cấp sáu tuyệt đối không thành vấn đề.
"Hống!" Thực lực tăng lên khiến Mạc Khắc tin tưởng mười phần, sát ý cũng cuồng bạo, bước chân vừa động, cả người trong nháy mắt liền xuất hiện cách Trương Hiểu Vũ ba thước, một nắm tay màu đỏ bí mật mang theo tiếng xé gió thê lương đánh vào mặt Trương Hiểu Vũ.
Kình phong cường đại đập vào mặt, Trương Hiểu Vũ thậm chí có thể mơ hồ cảm thấy mùi máu tươi nồng đậm trên người đối phương, nguy hiểm cực độ khiến máu hắn cũng nhanh chóng sôi trào, lực đạo toàn thân cùng nguyên lực quán chú lên tay phải, cùng nắm tay đối phương va vào nhau.
"Ầm" một tiếng, thân thể Trương Hiểu Vũ bị đè xuống, hai chân trượt trên mặt đất, đạp lên tảng đá cứng rắn phía sau mới dừng lại được, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Thật mạnh! Đồng tử Trương Hiểu Vũ co lại, hoảng sợ nhìn sát ý trên mặt Mạc Khắc.
"Hắc hắc! Chết đi cho ta! Nội đan hóa thạch là thuộc về ta." Mạc Khắc nhìn thấy hiệu quả hoàn toàn nằm trong dự liệu của mình, lại càng tin tưởng mười phần, thân hình tiến về phía Trương Hiểu Vũ.
Từ trong túi lấy ra một viên Tinh Nguyên Đan bỏ vào miệng, đồng thời Trương Hiểu Vũ đá chân lên vách đá, né công kích của Mạc Khắc.
"Phanh", bị mảnh đá vụn bắn lên, Mạc Khắc cũng không để ý chút nào, lần nữa nhằm về phía Trương Hiểu Vũ, tàn nhẫn cười nói: "Để xem ngươi có thể trốn tới khi nào."
Cảm thụ được Tinh Nguyên Đan không ngừng chưa trị nội tạng bị thương, Trương Hiểu Vũ chà xát dưới chân, bắn một đống cát vàng lên mặt Mạc Khắc, thân hình lùi lại, sau đó đánh một chưởng vào bụng Mạc Khắc, năng lượng lôi điện không hề giữ lại, phóng thích ra.
Xẹt xẹt, thân hình Mạc Khắc lui lại ba thước, nhìn khoảng bụng bị cháy đen, phẫn nộ nói: "Khốn nạn, dám làm ta bị thương, muốn chết."
Trương Hiểu Vũ cười lạnh: "Xem ra Bạo Khí Hoàn chẳng những tăng cường thực lực của ngươi, mà cũng thiêu đốt đầu óc của ngươi."
Trát Phổ rất tin tưởng vào tác dụng của Bạo Khí Hoàn, vẫn chắp tay đứng ung dung bên cạnh, một chút ý tứ đi lên hỗ trợ cũng không có, điều này đối với Trương Hiểu Vũ đúng là một tin tốt, hiện tại Mạc Khắc mặc dù mạnh mẽ, nhưng hắn cũng không phải là không có sức phản công.
Thân thể dần thả lỏng, ánh mắt Mạc Khắc có vô số tia máu màu đỏ, cùng với tình huống của Cuồng Bạo Thử giống nhau, ban đầu còn có thể từ trong mắt hắn nhìn thấy một số quỷ kế âm hiểm, nhưng hiện tại phần lớn đều là hiếu sát và điên cuồng thay thế. Có thể rất nhiều người bị thực lực cường đại áp chế, mà quên mất chiến đấu cũng không chỉ dựa vào thực lực bản thân, mà còn có mưu trí cùng kỹ xảo.
Dẫm mạnh chân xuống đất, thân ảnh Mạc Khắc giống như một con Cuồng Bạo Thử phóng to gấp mấy lần, hét lên một tiếng xuất hiện trước người Trương Hiểu Vũ, tay phải mang theo kình khí mãnh liệt lần nữa đánh tới, tốc độ so với trước còn nhanh hơn.
Cước bộ lướt ngang, lấy bả vai thay ngực, thân hình Trương Hiểu Vũ bay vụt ra phía trước, cổ tay uốn lượn, một quyền đập vào huyệt thái dương của Mạc Khắc, phóng ra mười thành lôi kình, toàn bộ đều đánh lên đầu đối phương.
"Phanh", thân hình xoay tròn văng ra ngoài, Trương Hiểu Vũ nhanh chóng bỏ một viên Tích Cốt Đan cùng Tinh Nguyên Đan vào miệng, lảo đảo đứng dậy.
Hai mắt trắng bệch, Mạc Khắc gầm nhẹ vài tiếng rồi té xuống đất, miệng sùi bọt mép.
Hai người động thủ đều rất nhanh, chờ khi Trát Phổ hồi phục lại tinh thần, Mạc Khắc đã ngã xuống đất, nhất thời khiến hắn thất kinh, nghĩ không ra Mạc Khắc ăn Bạo Khí Hoàn cũng không phải là đối thủ của Trương Hiểu Vũ, tâm trạng nhất thời sinh ra ý thối lui.
Trương Hiểu Vũ đứng thẳng người, cười lạnh nhìn Trát Phổ, kỳ thật hiện tại bả vai trái của hắn đã tê dại, một quyền toàn lực của đính giai võ giả không phế đi cánh tay trái của hắn đã là kỳ tích, nếu Trát Phổ không để ý sống chết lao lên, Trương Hiểu Vũ cũng không có bao nhiêu hy vọng thắng được. Đáng tiếc loài người luôn yếu ớt, rất khó chiến thắng sự nhu nhược cùng khiếp sợ của bản thân.
"Trương huynh đệ, đây là hiểu lầm, ta không cần nội đan hóa thạch của ngươi nữa, mọi người làm hòa đi."
Trương Hiểu Vũ mặt không biểu tình, nhưng trong lòng lại hạ quyết tâm, không thể để Trát Phổ chạy mất, nếu không chỉ cần hắn loan tin trên người mình có nội đan hóa thạch, sau này sẽ bị đuổi giết vô cùng vô tận.
Xoạt xoạt xoạt, cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân chạy trên cỏ, đang nhanh chóng chạy lại đây.
Ánh mắt Trát Phổ khẽ chuyển, trong lòng sinh ra một kế, vội chạy về phía tiếng bước chân.
Trương Hiểu Vũ biết không tốt, từ trên mặt đất nhặt lên một cục đá lớn, ném về phía lưng Trát Phổ.
Thân thể lảo đảo phóng tới, Trát Phổ đã thấy bóng người phía trước, là một đội người cưỡi sa thú, không phải Hách Liên Nhị tiểu thư thì là ai.
"Hắn có Nội.....Đan Hóa Thạch, đừng để hắn chạy." Thanh âm hùng hậu bởi vì ngậm một chút cát, cho nên có chút không rõ.
Hách Liên Nhị tiểu thư chú ý tới Trát Phổ đang lảo đảo phía trước, nói lớn với hộ vệ phía sau: "Hắn nói cái gì, các ngươi nghe rõ không?"
Một gã thanh niên nam tử phía sau nhíu mày nói: "Hình như là cái gì đó hóa thạch."
"Hóa thạch?"
Hách Liên Nhị tiểu thư kinh ngạc: "Đi qua hỏi một chút."
Nhìn vai trái không thể nhúc nhích, Trương Hiểu Vũ bước từng bước tới bên cạnh Trát Phổ, bàn tay mang theo năng lượng lôi điện đánh mạnh xuống.
"Muốn chết!" Hách Liên Nhị tiểu thư vỗ mạnh lưng sa thú, thân ảnh như chim bay về phía Trương Hiểu Vũ, tay phải mang theo một chùm hỏa quang đánh tới.
Phiền phức rồi! Trương Hiểu Vũ cảm nhận được cổ kình khí mạnh mẽ kia, thân thể thụt lùi vài bước, tiếp theo cũng không ở lại, vội chạy về dãy núi cách đó không xa.
"Bắt hắn cho ta." Hách Liên Nhị tiểu thư ra lệnh cho hộ vệ phía sau.
"Dạ!"
Hai gã hộ vệ cưỡi sa thú chạy đi, nhanh chóng truy tìm Trương Hiểu Vũ.
"Mới vừa rồi ngươi nói cái gì?" Hách Liên Nhị tiểu thư đến gần Trát Phổ hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trát Phổ nhìn đường cong gợi cảm của Nhị tiểu thư ở khoảng cách gần như thế, nuốt nước miếng, trên mặt mang theo vẻ kinh hoàng, nói: "Trên người hắn có nội đan hóa thạch, muốn giết ta diệt khẩu."
Hách Liên Nhị tiểu thư hung hăng nhìn cặp mắt giống như kẻ trộm của Trát Phổ, hỏi: "Là cấp mấy?" Nếu như cấp bậc không quá cao, đối với nàng cũng không có tác dụng gì.
Trát Phổ chần chờ một lát, nói: "Hẳn là cấp ba." Kỳ thật ngay cả hắn cũng không dám chắc, nhưng vì muốn Nhị tiểu thư giết Trương Hiểu Vũ, hiện tại nói láo là thích hợp nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.